Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Không Có Anh Sao Em Hạnh Phúc?
“Tử Ngâm, nói chuyện điện thoại với ai mà lâu vậy?”, Lưu Tú cười và nói với Tử Ngâm vừa mới quay lại, thấy Tử Ngâm nghe điện thoại tâm tình khá tốt nên cô cũng yên tâm. Cô thích Tử Ngâm cười rạng rỡ như vậy, cười trong sáng, đây là từ ngữ mà tốt nhất mà cô có thể dùng để miêu tả nụ cười của Tử Ngâm.Vừa rồi ưu thương trên mi mắt cô đã tan biến đi, thay thế bằng nụ cười sáng lạn, nhìn thấy bàn đầy đồ ăn thì cô nói với nhóm Lưu Tú: “Chị Tú, các chị mau ăn nhanh đi, tôi đã ăn nó, không cần lo cho tôi.”Hoàng Húc Kiều biểu tình trên mặt vẫn không thay đổi, vẫn là hờ hững, giọng của anh cũng là hờ hững: “Tôi và Tử Ngâm đã ăn rồi, bốn người ăn đi, không đồ ăn nguội lạnh.”Bọn họ không hề khách khí, đều cầm đũa lên ăn, Tử Ngâm thì thảo luận chuyện ở trường học với bọn họ.Khoảng chừng mười phút sau, Lạc Dương từ bên ngoài đi vào, đảo mắt một cái thì liền thấy Tử Ngâm ngồi bên cửa sổ, mỉm cười đi về phía bọn họ.Hoàng Húc Kiều là người đầu tiên trông thấy Lạc Dương đi tới, trên mặt anh luôn lộ vẻ tươi cười ấm áp, cười điềm đạm ôn hoà làm cho người ta cảm thấy thân thiết.Nhìn Tử Ngâm đang nói cười với Lưu Tú, đột nhiên hiểu được vì sao mà Lạc Dương lại đến đây, anh ta là vì Tử Ngâm mà đến.“Anh Lạc, thật trùng hợp, anh ăn cơm chưa?”, Hoàng Húc Kiều trên mặt lộ ra nụ cười như có như không, đứng lên nhìn Lạc Dương.Tử Ngâm nghe thấy lời anh nói, xoay người lại thì nhìn thấy Lạc Dương đang mỉm cười nhìn về phía cô, trong lòng bỗng dưng ấm áp, hoàn toàn quên chuyện vừa rồi vì Lăng Thần mà khổ sở.“Lạc Dương, sao nhanh vậy?”, Tử Ngâm cũng đứng lên, gương mặt ửng đỏ nở nụ cười sáng lạn, giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng vang lên.“Tử Ngâm, cô uống rượu?”, Lạc Dương hơi nhíu mày, trong giọng nói ẩn chứa không đồng tình, sau đó vừa cười vừa nói: “Không ngờ cô và Hoàng Húc Kiều gặp nhau, mấy vị này cũng là bạn học của cô sao?”Lạc Dương xuất hiện làm ba người bạn của Lưu Tú hết sức hâm mộ. Trình Khả Khả vẻ mặt ái mộ, ánh mắt chăm chú nhìn Lạc Dương, hoàng tử trong mộng của cô chính là dạng người như Lạc Dương, vẻ ngoài đẹp trai, tươi cười dịu dàng ân cần, ánh mắt thâm thuý.“Trình Khả Khả.”, Lưu Tú khẽ gọi một tiếng rồi cười và nói với Lạc Dương: “Chào anh, Lạc tiên sinh, tôi tên Lưu Tú là bạn của Tử Ngâm, ba người này là chị em tốt của tôi, rất vui khi biết anh.”Lạc Dương cười dịu dàng nói: “Tử Ngâm đã từng nói về các cô, tôi tên là Lạc Dương, ta thật vui khi quen biết các cô.”“Anh Lạc, ngồi xuống ăn cùng đi.”, Hoàng Húc Kiều nghe các cô giới thiệu xong mới mở miệng nói.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.