Chấp Ma (Hợp Thể Song Tu)

Chương 366: Sất Trá La Vân (tiếp 9)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chấp Ma (Hợp Thể Song Tu)

Hai người cười khổ than thở, sau một phen suy nghĩ, lần lượt lấy ra Giới dồ của bổn bộ, cong ngón tay búng ra, đưa chúng lên Tử đài, cũng bước ra một nước, từ xa ôm quyền nói với Ninh Phàm:

- Một chỉ đó của các hạ tuyệt mạnh, hai người bọn ta không tiếp nổi, chịu thua! Thực lực của các hạ có thể đứng đệ nhất trong đợt lôi chiến này, bằng vào vật “Ẩn tàng” ấy, có thể vô địch trong Trầm thụy chi địa... Giới đồ đương nhiên phải giao cho các hạ bảo quản!

Ninh Phàm khẽ hít một cái, tủm tỉm cười, nội tức tuy vẫn hỗn loạn, nhưng đã có xu hướng bình tĩnh. Hắn vung chưởng phóng ra hai đạo lưu quang, điểm vào hai tờ Giới đồ tàn phá, khiến chúng rơi vào lòng bàn tay, thu vào túi trữ vật, chợt ôm quyền nói với hai tướng:

- Thừa nhượng!

Trong trữ vật đại của hắn, còn có bán bộ luyện hư luyện thi luyện chế từ Hắc Long. Đây là lực để tự bảo, và là nguyên nhân mà hắn dám tiếp tục khiêu chiến chư tướng.

Cố ý phóng ra khí tức của luyện thi, uy hiếp chư tướng, chẳng những dọa Lục Giới Phần đang xuẩn xuẩn dục động, còn lấy được hai tờ Giới đồ từ trong tay của Lôi tướng và Phong tướng. Như vậy trên người mình đã có bốn tờ Giới đồ!

Nếu chỉ biết giả heo lừa ăn thịt hổ, một mực giấu ghiếm lá bài tẩy của mình, thì có lúc sẽ làm địch nhân quá độ kinh thị mình, từ đó có thể gặp phiền toái mà đáng ra đã có thể tránh được.

Lá bài tẩy hiển lộ một cách thích hợp để uy hiếp địch nhân rõ ràng là cách dùng lá bài tẩy cao minh khác.

Ánh mắt của Ninh Phàm quét qua yêu hoàng thái tử Khuất Thuấn, lại thấy Khuất Thuấn bỗng nhiên toét miệng cười.

Y cũng vỗ vào trữ vật đại, làm ra hành động kinh người, đem ba tờ Giới đồ, cong ngón tay bắn ra, chuyền cho Ninh Phàm, vẻ mặt ung dung không vội vã.

- Vương Kiêu bị bại, Tịnh Hỏa bộ hóa thần không người nào có thể thắng ngươi... Ngươi có vật ấy, bản tướng cũng khó thắng ngươi, Giới đồ có thể giao vào trên tay ngươi!

Ninh Phàm tiếp lấy ba tờ Giới đồ, ánh mắt cũng ngưng lại một cái.

Mình chỉ lấy luyện thi khí tức dung vào ánh mắt, uy hiếp Lục Giới Phần cùng ba tướng mà thôi, cũng không biểu diễn với Khuất Thuấn. Nhưng Khuất Thuấn không ngờ lại nhìn ra thân mình có ẩn tàng luyện thi.

Người này ánh mắt thật độc đáo, hơn nữa bản thân tựa hồ biết không cách nào độc chiếm danh ngạch của cả chín bức đồ, càng không cách nào huyết tẩy La Vân, liền lập tức ứng đối rất uyển chuyển, giao ra Giới đồ.

Nhìn có vẻ là nhượng bộ, giao hảo Ninh Phàm, nhưng thực chất là y đã chuyển giao mâu thuẩn cho Linh Vương cung, mượn đao giết người!

Ninh Phàm đã có bảy tờ Giới đồ, còn lại hai tờ ở trên tay Tử phi.

Tử phi tính cách ngang ngược, chưa bao giờ nhượng bộ, tự nhiên không có khả năng tùy tiện giao ra, thậm chí còn có thể không để ý gì đánh nhau chết sống cùng Ninh Phàm, cướp đoạt bảy tờ Giới đồ trên tay hắn.

Quả nhiên, sau khi Khuất Thuấn giao ra Giới đồ, Tử phi đứng lên, mắt phượng lãnh ngạo:

- Ngươi, không xứng cầm Giới đồ! Bởi vì ngươi, không phải là yêu tộc!

Lời Tử phi vừa nói ra, La Vân lâm vào một mảnh tĩnh mịch, để rồi chợt òa lên.

- Tử phi nương nương cẩn trọng! Bắc tướng quân là trụ cột của La Vân ta, há lại không phải là yêu tộc!

- Không sai, Bắc tướng quân tỉnh huyết lần thứ hai, là Vương tộc Chân Linh huyết, chuyện này thiên hạ đều biết!

- Hừ, thượng giới yêu tộc thì như thế nào, muốn Giới đồ của Bắc tướng quân, thì lên Tử đài khiêu chiến, người thắng tự nhiên lấy được Giới đồ. Cần gì phải lên tiếng bêu xấu!

Tiếng xôn xao bốn phía, phần lớn là ủng hộ Ninh Phàm.

Ninh Phàm tỏ vẻ nhẹ nhàng như mây như gió, hắn không e ngại bị người khác vạch trần ngay trước mọi người, bởi vì thân phận này, đã bị tỉnh huyết biến thành thực chất. Cho dù giờ phút này người của Tịnh Hỏa bộ đem tin tình báo của Phong Yêu điện tuyên dương khắp nơi nói Ninh Phàm là nhân tộc, thì ai sẽ tin?

Thậm chí, không ít người còn minh xét hoặc ngầm dò hỏi, đã biết được Ninh Phàm không phải là Lục Bắc, thậm chí số ít bằng hữu chó chồn của Lục Bắc năm xưa đã nhìn ra Ninh Phàm không phải là Lục Bắc, nhưng thực lực họ nhỏ yếu, nào dám tuyên dương chuyện này.

Hắn có phải là Lục Bắc hay không, không quan trọng! Lục Đạo Trần có nói, La Vân Thất Tướng nói hắn là vậy, thì hắn chính là vậy!

Hắn có phải yêu tộc hay không, không khó phán đoán, nếu không phải là yêu tộc, chẳng lẽ còn có thể là nhân tộc?

Nhân tộc không hiểu Cổ Yêu Tế Tự, sao có thể đi vào đệ nhị giới của Trầm thụy chi địa?

Nhân tộc cho dù tu ra yêu lực, kích hoạt yêu huyết, nhưng từ xưa đến nay, có nhân tộc nào có thể giác tỉnh máu huyết Vương tộc của yêu tộc?

Lời của Tử phi là sự thật, nhưng mà sự thật này không ai tin.

Vũ Yêu Yên phi kín đáo thở dài, nàng cũng biết Ninh Phàm không phải là yêu tộc chân chánh, nhưng chuyện này không cách nào đưa ra ánh sáng, trừ phi hắn tự mình thừa nhận, nếu không căn bản không ai sẽ tin. Cho nên, Vũ Yên chưa bao giờ nói chuyện này cho bất kỳ người nào.

Lục Uyển Nhi nhẹ nhàng vỗ ngực một cái, thoáng thở phào nhẹ nhõm. Nàng sợ Ninh Phàm bị tiết lộ thân phận. Ở nơi Trầm thụy chi địa này, nếu bị người khác biết là dị tộc, sợ là sẽ phải bị vô số yêu tộc đuổi giết...

- Nếu Tử phi bất mãn với Lục mỗ, xin hãy nói rõ, bêu xấu như vậy, quả thực là không xứng với thân phận!

Ninh Phàm cười một tiếng, gương mặt xinh đẹp của Tử phi càng lạnh hơn.

- Hừ! Coi như Bổn cung lỡ lời... Bất quá muốn Giới đồ của Linh Vương cung ta, cần theo như quy củ tiến hành lôi chiến. Linh Vương cung ta còn có hai tên hậu kỳ. Yêu phi không tham gia bỉ thí! Vũ Yên, ngươi thừa dịp tên này trọng thương, giết hắn cho ta!

- Tôi? Tôi...

Ánh mắt lung linh của Vũ Yên lúc này lại tràn đầy sự do dự đắn đo.

Nàng nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của Lục Uyển Nhi, nàng nhìn thân ảnh thanh niên đứng chắp tay ở xa xa trên Tử đài kia, nàng hồi tưởng cảnh tượng ở Kinh tháp, lòng nàng chợt cảm thấy đầy sự phiền muộn...

- Tử phi nương nương, Vũ Yên... Không phải đối thủ của hắn...

- Ngươi lại dám kháng lệnh không tuân!

Tử phi trầm mắt phượng xuống, mình vạch trần thân phận Ninh Phàm, lại bị hàng trăm ngàn tên yêu tộc bác bỏ. Là kẻ đi bêu xấu Ninh Phàm, chuyện này đã làm bị tổn hao quá nhiều thể diện.

Sau khi nàng cường thế ra lệnh Vũ Yên xuất chiến, Vũ Yên lại tỵ chiến... Tử phi há có thể dễ dàng tha thứ, đùng một chưởng, tát lên trên gương mặt đẹp của Vũ Yên.

Vũ Yên có thể tránh, nhưng nàng cùng Tử phi tôn ti khác biệt, không dám tránh, thậm chí không dám dùng yêu lực để chống chịu.

Bốp!

Một chưởng bạt tai, lưu lại vết hồng của năm ngón tay trên gương mặt xinh xắn của Vũ Yên.

- Vũ Yên Yêu phi! Lệnh của Bổn cung, nếu ngươi không tuân, hậu quả... Ngươi có biết rõ?!

Mép tràn ra một vệt máu, ánh mắt Vũ Yên tối sầm lại, cúi đầu, không còn thấy vẻ kiêu ngạo lần đầu gặp Ninh Phàm nữa. Ở trước mặt Tử phi, nàng vốn không có tư cách kiêu ngạo, càng không có tư cách kháng mệnh.

- Lần này trở lại Linh Vương cung, Vũ Yên nguyện bị nhốt ở lãnh cung trăm năm...

Lấy bị nhốt trăm năm, đổi lấy tình lang của Uyển Nhi muội muội không chết... Như vậy cũng hay...

- Vũ Yên tỷ tỷ!

Lục Uyển Nhi tức giận Vũ Yên bị đánh, không để ý gì đến thương thế, muốn xông về phía Tử phi, nhưng lại bị huynh trưởng Lục Sinh tiến lên một bước, đưa cánh tay ngăn lại.

- Đây là sủng phi của thượng giới Linh Vương, không thể lỗ mãng!

Sủng phi... Có thể ra mắt Linh Vương, được cưng chìu, chính là vô thượng vinh dự. Bằng vào vinh dự này, cho dù là Chân Linh tộc lão tổ tầm thường, là nhân vật khiến cho Thiên Yêu sợ hãi, sợ rằng cũng không dám tùy tiện động tới Tử phi.

Ánh mắt của Ninh Phàm lạnh lẽo, bởi vì hắn mà Vũ Yên bị đánh...

- Hề phi, ngươi đi!

Tử phi chỉ vào cô gái nhỏ mặc hoàng sam sau lưng. Cô gái này thân hình thon nhỏ, dung mạo non nớt, nhưng khí tức cũng là hóa thần hậu kỳ.

Đáng tiếc Hề phi này cái gì cũng tốt, vừa khéo sợ nhất chính là mị thuật.

Chân nhỏ bước ra, ả chuẩn bị tuân lệnh đi chiến Ninh Phàm, nhưng bị ánh mắt của Ninh Phàm quét qua từ xa xa, sắc mặt không ngờ lập tức đỏ ửng, thân thể mềm mại nóng bừng như lửa.

- Mị... Mị thuật! Người này có mị thuật kinh thiên. Hề Nhiên không phải là đối thủ của hắn...

- Ngươi...

Thái độ của Tử phi đầy vẻ hận thiết bất thành cương, hận bản thân mình không được đăng Tử đài, thu thập Ninh Phàm.

Đáng tiếc hóa thần đỉnh phong không thể xuất chiến, vừa khéo là do chính miệng nàng nói ra.

Mà nàng càng không biết rằng, Ninh Phàm còn có một cụ bán bộ luyện hư luyện thi. Cho dù không dùng tới mị thuật, nếu Tử phi dám lên đài, toan tính dùng sức mạnh hiếp kẻ yếu, Ninh Phàm dám gọi ra luyện thi ngay tại chỗ, cướp luôn Tử phi của Linh Vương!

Tử phi tức giận đùng đùng, nhưng không thể làm gì được, hồi lâu, hừ một tiếng, lấy ra hai tờ Giới đồ, cong ngón tay bắn ra, đưa cho Ninh Phàm.

- Lục Bắc, ngươi chờ Bổn cung ta đó!

- Được! Tối nay Lục mỗ nhất định tắm sạch thau quần áo, ở trên giường nhỏ chờ Tử phi đến!

- Ngươi! Hừ!

Tử phi chợt lóe sát cơ, xoay người bỏ đi.

Người này thật là to gan, mình uy hiếp, lại bị hắn cố ý giải thích thành lời trêu đùa.

Thôi, đợi tiến vào đệ tam giới, chính là có cơ hội giết chết người này!

Chẳng qua là trước khi rời khỏi đó, ánh mắt của Tử phi mang vẻ cảnh cáo, lạnh lùng quét về phía Vũ Yên.

- Lời của ngươi Bổn cung sẽ nhớ. Lần này trở lại Linh Vương cung, Bổn cung sẽ tấu Linh Vương, ban cho ngươi u cấm vạn năm!

- Vạn năm...

Vũ Yên buồn bã cười một tiếng, cũng không phản bác.

Nhìn Tử phi cả vú lấp miệng em, ánh mắt của Ninh Phàm trầm xuống.

Bao gồm cả Tử phi trong đó, 11 tên yêu phi này nhất định trở thành đỉnh lô mình. Như vậy, cũng coi là thoáng trút giận cho Vũ Yên Yêu phi này.

Địa điểm bắt người đẹp không thích hợp ở ngoại giới, chi bằng động thủ... Trong Tinh Cung ở đệ tam giới che giấu tai mắt người!

Chín tờ Giới đồ, đều đã đến tay, đệ nhất lôi chiến, không cần bàn tiếp. Tiếp theo, trừ mình ra, 49 người khác tranh đấu lôi chiến, Ninh Phàm không thèm quan tâm nữa. Tuy nhiên, nếu chỉ có Giới đồ, vẫn không cách nào khai mở Giới lộ. Muốn Giới lộ mở ra, cần Cổ Yêu Tế Tự quy mô vô cùng lớn, chỉ chuẩn bị một trận pháp, tế phẩm, đã mất thời gian rất lâu.

- La Vân đệ nhất...

Ninh Phàm thu hồi Giới đồ, nhắm mắt, tiếng hoan hô ở bốn phía như nước thủy triều, nhưng vẫn khó mà khiến cho hắn kích động tâm tư.

Đệ nhất thì như thế nào... La Vân đệ nhất, không đủ!

- Không còn bao lâu nữa, ta sẽ là... Vũ giới đệ nhất!

Một bước đạp vỡ Tử đài, khoát chưởng nhiếp một cái, 56 đạo tử khí, ngưng tụ thành Tử Tinh, bị hắn thi vào túi trữ vật.

Mỗi một viên Tử Tinh, cũng có thể so với một viên Tỉnh Huyết Đan.

Trong tiếng hoan hô, Ninh Phàm hạ xuống Vân đài, lập tức Vân đài yêu tộc chia thành hai đạo, không dám ngăn trở bước chân của hắn.

Hắn bước từng bước một, đến gần Lục Uyển Nhi, nhẹ nhàng vuốt lên gò má của đối phương.

- Ta giúp nàng, trút giận rồi...

- Nhưng huynh bị thương rồi...

Trong mắt Lục Uyển Nhi tràn đầy sự đau xót.

Dường như nàng nhớ tới cái gì đó, quay đầu sang chỗ khác, nhìn hình dáng của Vũ Yên đang rời khỏi đó cùng Yêu phi, nàng chợt nhón chân lên, đặt môi gần sát lỗ tai Ninh Phàm, thấp giọng khẩn cầu.

- Cầu huynh một chuyện có được hay không...

- Chúng ta còn cần nói đến chữ cầu sao?

Ninh Phàm cảm giác bên tai của mình rất nhột, có thể cảm nhận được hơi thở của Lục Uyển Nhi.

- Sợ làm khó huynh mà... Người có thể nghĩ biện pháp nào hay không, không được để cho Vũ Yên tỷ tỷ bị Tử phi đáng giận kia nhốt vạn năm... Ta nghe sư phụ nói, tù cấm trong Linh Vương cung, rất đáng sợ...

- Phương pháp, ta đã nghĩ xong... Tử phi này sợ là không cách nào an toàn trở lại Linh Vương cung. Chớ nói chi là tố cáo cùng Linh Vương!

- Cái gì? Chẳng lẽ huynh muốn...

“Huynh muốn giết nàng ta” những lời này Lục Uyển Nhi không dám nói, thí sát Yêu phi, Yêu phi lại là sủng phi của Linh Vương, làm chuyện như vậy quả thật là gan lớn bằng trời.

- Không, đỉnh lô tốt như vậy, giết đi lãng phí... Lá gan của ta nhỏ như vậy, sợ nhất là giết người...

Ninh Phàm cố ý tạo ra một nụ cười nhân súc vô hại, chọc cho Lục Uyển Nhi bật cười, tâm tình thoáng khá hơn một chút. Trong tâm tư Ninh Phàm, một kế hoạch bắt người đẹp của Linh Vương cung đã bắt đầu nổi lên.

Về phần Vũ Yên Yêu phi, bản thân mình tựa hồ cần phải an ủi nàng một chút... Bị làm nhục ngay trước mọi người như vậy, không biết nàng có khó chịu hay không.

- Quả nhiên là một nữ nhân đáng thương...

Trong một tháng, 49 vị trí tiến vào Đệ tam giới còn sót lại được định ra ở trong trăm hóa thần.

Vũ Yên Yêu phi thứ hai, Lục Giới Phần thứ ba, người còn lại không cần nhắc tới.

Mà chỉ trong một tháng này, chiến tích kinh khủng La Vân Lục Bắc đạp Tử đài, chém sáu tướng nhanh chóng truyền ra trong mấy ức dặm thổ địa của Đệ nhị giới thông qua các loại bí thuật truyền tin khác nhau.

Đám người Vương Kiêu chết, không ai trách tội Ninh Phàm, dù sao thì lôi chiến tuân theo lời huấn của yêu tổ, từ một khắc bước lên Tử đài, đã quyết định sinh tử do trời.

Tự nhiên, Chân Linh tộc sẽ không bỏ qua Ninh Phàm, nhưng đó là chuyện sau này khi Ninh Phàm phi thăng Yêu Linh chi địa rồi, không phải là điều mà Đệ nhị giới yêu tộc quan tâm.

Bọn họ chỉ chú ý một chút, đó chính là... La Vân bộ có Lục Bắc, từ đây về sau, quyết không thể đắc tội La Vân!

La Vân nằm ở phía nam, tiếp giáp cùng Phong quân bộ, cũng bắt đầu tìm kiếm yêu thú, tìm tế phẩm để tế tự.

Vì lần này Giới lộ đệ tam giới mở ra, chín bộ cơ hồ dốc hết lực còn lại săn giết yêu thú.

Ít nhất cần huyết tế 50 vạn Kim Đan yêu thú trở lên, trong đó ít nhất cần có một phần trăm là vương thú.

Lần này chuẩn bị Cổ Yêu Tế Tự, hoàn toàn không phải là tùy tiện giống như mở ra Giới lộ của đệ nhị giới như vậy, chỉ nội việc dùng tài liệu để khắc đại trận, ít nhất mỗi một bộ lạc hao tổn đi một phần năm tài lực.

Những thứ này, đều không phải thứ Ninh Phàm cần quan tâm.

Trong một tháng, hắn ở trong hương khuê chữa thương cho Lục Uyển Nhi.

Bắc tướng tướng phủ bị vô số cao thủ canh giữ nghiêm mật.

Trong Vọng Giang lâu, bên trong hương khuê, trên tháp mềm, Ninh Phàm cùng Lục Uyển Nhi đều ngồi xếp bằng nhắm mắt, song chưởng chạm nhau, lấy Ninh Phàm làm chủ đạo, song tu vận chuyển pháp lục chu thiên.

Lấy âm khí của nữ nhân bổ dương, lấy dương khí của nam nhân bổ âm, âm dương điều hòa, tốc độ chữa thương tất nhiên phi phàm. Chẳng qua là thuật này chỉ sau khi Ninh Phàm hóa thần, mới có thể miễn cưỡng thi triển, lấy mình là chủ đạo, chữa thương cho Lục Uyển Nhi.

Trong một tháng nay, thương thế do Lục Uyển Nhi cố mạnh mẽ thúc giục phượng dực thụ thương sớm đã khỏi. Nàng cũng đồng thời cộng tu cùng Ninh Phàm, yêu lực tinh tiến không ít.

Cảm thụ được mùi đàn ông nồng nặc của Ninh Phàm trên giường, cảm thụ nhiệt độ song chưởng chạm nhau, Lục Uyển Nhi đỏ mặt, trái tim nhảy loạn.

Đây là lần đầu tiên nàng ngồi lên giường của đàn ông... Ý nghĩa này, không cần nói cũng biết.

Người biết. Biết rằng hai người một tháng nay ở mãi không chịu ra, là để chữa thương.

Người không biết, chỉ nói là hai người đã Du Long Ngự Phượng, quấn quít lấy nhau ở trong phòng suốt một tháng qua.

Cho nên trong La Vân Đô quận, kèm theo uy danh như mặt trời ban trưa của Ninh Phàm, danh tiếng phong lưu của hắn cũng càng truyền càng xa.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top