Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Yêu Mà
- Rồi, bà vào nhà đi, tui về, mai mốt đừng đi lạc nữa nghen.- Hihihi, cám ơn Duy nhiều nha, mốt đi lạc Kiều cũng nhớ nhà Duy mà, Duy lại giúp Kiều nha.- Cho em xin, hờ hờ.Vừa quay đầu xe chuẩn bị dông thì lưng áo bị kéo lại.- Gì vậy bà? Giờ không cho tui về luôn hả?- Ứ, người ta có tên mà cứ bà bà.- Không gọi bà bằng bà thì tui kêu bà bằng gì, ông hả?- Gọi Giáng Kiều đi.- Dài dòng dữ vậy, bà là được rồi.- Không được, phải gọi là Giáng Kiều- Rồi thì Giáng Kiều, được chưa?- Chưa, Duy vào nhà nghỉ mệt chút rồi dùng cơm tối nhé, cũng 6h hơn rồi, tối nay má Duy không có nhà đúng không?- Ừ, mà vào ăn cơm...có được không đó? - có bả ở nhà thì cũng mình nấu mà, nghe mời thì cũng khoái, nhà to vầy chắc cơm ngon lắm, có cái thấy cũng ngại.- Được mà, vô nha!- À thì...!- mình vẫn con chút lưỡng lự- Đi mà, năn nỉ.- lại cái đôi mắt cún con nữa, căng kèo rồi đây.- Tiểu thư đã có lòng thì tại hạ không dám từ chối đó mà.Chuột sắp sa chĩnh gạo rồi.Chả mấy khi được gái đẹp mời, thôi thi mình cũng ra sức trưa giờ rồi, về nhà mà nấu cơm chắc 9h mới được ăn quá.Kiều mở cửa cho mình dắt xe vô.Ây dà, có cần phải xa hoa vậy không, từ cổng vô đến nhà cũng phải hơn chục mét, đường đi có lát đá còn lại là nguyên 1 khu vườn khá rộng, giữa vườn có 1 cái cây to, nhìn giống cây si hay cây đa gì đó (có khi cả hai, cây si-đa).Chống xe đạp xuống, mình nhìn vào nhà kiểu bước vô là sẽ bị cái nhà nuốt luôn, to vật vã.- Duy cứ để xe ở đây đi, mình vô nhà nào!- À ừ ừ.Mình vẫn chưa xuống lại trần gian các bạn ạ.Vào trong nhà, trái với tưởng tượng của mình, trống hoác, có mỗi bộ bàn ghế sofa với cái Tivi.Có một ông chú tầm tầm đang ngồi đọc báo, chắc là nhạc phụ à nhầm, thân phụ đại nhân của bé Kiều- Ba con mới về!Bé Kiều lễ phép ghê, chả bù với mình, phụ huynh ơi hảo tử xin lỗi.- Ừ, sáng giờ lên trường phải không? Sao về trễ vậy? - ông chú hỏi, giọng điệu rất nhẹ nhàng và ôn tồn.- Dạ, con lên coi trường, lúc về thì đi lạc với mắc mưa.- Ôi con tôi, vợ ơi ra đây xem em truyền cái gen đi lạc cho con gái rượu nè.- vừa nói ổng vừa gọi với ra phía sau, quay lại thì ổng thấy mình - còn ai đây con?- Dạ là bạn Duy con mới gặp hôm nay, lúc nãy Duy cho con trú mưa rồi còn giúp con về nhà nữa đó ba.- Con chào chú.- tự nhiên mình cũng lễ phép hẳn ra, quả là đi với bụt mặc áo cà sa.- Chú chào con, cám ơn con nhiều nghen, mà con Kiều nó có làm phiền gì con không? Còn không ra đây cám ơn bạn.- vừa nói ổng vừa ngoắc Kiều lại.- Con làm phiền Duy nhiều lắm đó ba, mà Duy tốt lắm, chẳng có phàn nàn gì hết.Kiều cảm ơn Duy nha.- Bà...!- mắt Kiều mở to khi mình vừa mới phát ra chữ bà - Giáng Kiều cứ khách sáo, cũng không có gì đâu chú.Mặt ba nhỏ thoáng hiện lên chút ngạc nhiên, nhưng rồi ổng lại cười vui vẻ như thường.- Nói vậy chứ chú biết con bé này mà, ăn tàn phá hại lắm, bữa nay con ở lại dùng cơm với gia đình cô chú nghen.- Ba này cứ vậy không à.– nhỏ nhũng nhịu.- Dạ, được mời cơm vậy là nhất rồi, con thích ăn lắm...!- chả biết nói gì, cứ nói đại, hic.- Thằng này được, cứ thẳng thắn vậy có phải hay không, rửa tay rồi đi ăn cơm.Kiều, dẫn đường cho bạn đi con, ba ra ngay.- Dạ ba, đi đường này nè Duy.Kiều dẫn mình qua phòng bếp.Đệch, cái bếp kết hợp phòng ăn, to gần bằng cái nhà mình rồi, thật là xa hoa quá đi mà.Một người phụ nữ trẻ đẹp đang dọn bàn ăn.Vừa thấy người đó mình đã:- Em chào chị! - nhà này đẻ khéo ghê, hai chị em cũng xinh đẹp như nhau, có chăng cô em hơi...đenThoáng ngạc nhiên, cô ấy cũng cười chào đáp lại.- Chào em.- Duy, má Kiều đó - Kiều huých vô người mình.- À, hả, cái...Nhìn sao thì bà chị bên kia cũng chỉ hơn bé Kiều vài tuổi là cùng.Thân hình thì cũng ra dáng phụ huynh nhưng cái gương mặt búng ra sữa kia mà bảo là bà má có con gái 15t rồi thì đánh gần chết may ra mình mới tin- Nãy giờ ở đây cô nghe hết rồi, cám ơn con nha.- Ừ...à...dạ...không có gì đâu...cô.- Thích thì bé cứ gọi chị cũng được, chị không ngại đâu.- Má, đừng chọc bạn con nữa.- Chọc gì đâu, má nói thiệt mà, cảm giác như được trẻ lại cả chục tuổi ấy.- Ờ hờ hờ...!- mình cười trừ thôi chứ chả biết nói gì.- Hai đứa rửa tay đi rồi ra ăn, Kiều con lấy thêm một bộ chén đũa nữa cho bạn con này.- Dạ.Lần đầu tiên trong đời trước khi ăn rửa tay bằng xà bông các bạn ạ.Nhập gia thì phải tùy tục thôi, cảm giác hơi lạ.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.