Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Yêu Mà
Sáng hôm sau uể oải thức dậy qua đón bé Kiều đi học, cảm giác đưa đón crush của mình nhưng là gấu của đứa khác nó cứ cay cú làm sao ấy.Cơ mà trước khi là crush thì em nó cũng là bạn, mà bạn bè thì phải giúp đỡ lẫn nhau.Nội tâm đầy mâu thuẫn nhưng hành động thì vô cũng dứt khoát và quyết đoán, vẫn đưa đón gái đều đều.Bữa nay vô lớp thấy hội anh em quấn khố tề tựu đông đủ, hiếm khi nào mà tụi này tới sớm hơn mình lắm, trừ hôm qua, và hôm nay.- Ê Trí, có gì mà xôm vậy?- Thằng ôn vật, mấy nay trốn đâu mất biệt, tụi lớp A5 qua thách đấu đá cầu với lớp mình.- Có vậy thôi hả?- Bên đó có thằng là bạn thân của Khả Hân.- có vẻ li kì rồi đây.- chiều qua lúc tan học nó qua bảo bữa nay mà lớp mình thua thì thằng Sơn phải chia tay Khả Hân.- Đệch, nghe có liên quan bay, hai thằng đó cùng giành Khả Hân thì mắc gì nó thách đấu tới tầm lớp luôn vậy? Chiều tan học hai thằng ra tay bo cho nhanh.- Tại thằng kia thích Khả Hân lâu rồi mà không dám nói.- Rồi sao?- Giờ mà hai thằng ra tranh giành thì con Hân biết, thằng kia xấu hổ xấu cọp gì đó nên mới bày ra trò này, nhờ mấy thằng khác trong lớp nó giúp.- Đựu, dây mơ rễ má vãi nồi.- Chưa kể thằng kia cũng biết thằng Sơn dạng giỏi thể thao.- Và sợ tạch nên tính dùng số lượng đàn áp chất lượng.- Mày phải thằng Duy bạn tao không? Nay nói một hiểu ba bốn luôn mậy?- Bố táng cho vêu mồm, ý xoáy bố não phẳng à.- Mày tự nhận đó con, tao có nói gì đâu.- Bỏ đi - chày cối nữa mang nhục, một sự nhịn chín sự lành.- vậy giờ là đang bàn chiến thuật à.- Nó đó.- Lát bỏ thằng Duy vô thay thằng Cảnh là đẹp đội hình.- thằng Minh nêu ý kiến.- Không được.- thằng Sơn gạt bỏ ý tưởng.- Sao vậy, anh em không mà, mày không ưa nó à?- Không phải vậy, mà là...không được, thế thôi.- thằng Sơn nhìn qua phía mình vẻ ái ngại.- Để nó chứng tỏ bản thân, có tao vô thắng chắc rồi chứng tỏ cái mền à.- Sanh Hy Lạp có khác, chém gió xuyên lục địa - lại khẩu nghiệp, đờ mờ bạn Cảnh, ai mượn bạn nhắc lại nỗi đau của mình, hic.Thấy thằng kia có vẻ ngại ngại nên mình kiễu gỡ cho nó đỡ rối, lí do thì sau này mới biết là Khả Hân đoán mình thất tình nên buồn đời, thằng kia nghĩ chắc cũng đúng nên nó không muốn làm phiền mình vậy thôi.Mà nhỏ Hân đoán cái trúng phóc, gái gú ghê thiệt, anh em sau này cẩn thận, có ăn vụng thì phải chùi mép mà chối, chứ không là tan nát đời trai hết.Lúc ấy thì mình chỉ nghĩ nó có gì đó khó nói thôi nên cũng không để bụng, với lại cũng chẳng có tâm trạng mà lao vô ba cái trò thi thố vô bổ.Trống vào lớp, học hết hai tiết thì đến giờ ra chơi.Bữa nay lũ trai lớp hẹn nhau ra khu sân bóng để quyết chiến với tụi A5, chắc không muốn cho lũ con gái thấy.Mình vẫn ngồi một góc như mấy hôm rồi nhìn trời mây cây gió, nhâm nhi ly nước cam giết thời gian.- Ngồi đây một mình nữa hả? - giọng Ngọc My.- Có đâu, đám lớp mình bên kia kìa - mình chỉ qua chỗ tụi nó đang đá cầu.- Sao không qua đó chơi chung, chán mấy bạn cùng lớp rồi à?- Có đâu, nó đủ người rồi, bị cho ra rìa, ngồi cho đỡ tủi thân, hê hê.- nụ cười đau khổ nhất mình từng có cho đến thời điểm ấy.- Ăn ở sao bị người ta cho ra rìa, tội ghê hơm, để My cho vô rìa lại nghen.- Vô làm sao?- Ăn chung nè, nay có ổi có xoài luôn, có cả bánh tráng nữa nè.- Tốt dữ vậy, ổi ngon ghê.- mình khợp một miếng- Cám ơn Duy bữa trước thôi, tốt lành gì đâu, hihi.- Ế, cái này không được nghe, hôm nọ bảo ăn chè mà.- Ăn rồi, không được trả lại.- Chơi gài nhau vậy, coi được không? Ấy thấy vui không???- Được hết đó, hihihi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.