Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Y Đạo Quan Đồ
Triệu Quốc Cường không quấy nhiễu hồi ức của cha.Triệu Vĩnh Phúc nói: "Bởi vì Tiết lão, Tiết Thế Luân bị đuổi học, xuống nông thôn, cải tạo, những cực khổ mà tất cả đám người tuổi trẻ các anh không thể tưởng tượng được hắn cơ hồ đều gặp, nếu như hắn chịu tố giác cha mình, nguyện ý phân rõ giới hạn với Tiết lão, hắn vốn không cần chịu nhiều tra tấn như vậy. Nhưng hắn trong điểm này rất kiên trì, cho dù chết cũng không chịu nói xấu Tiết lão một chữ, sự quật cường và ương ngạnh của hắn đã được không ít người tôn kính."Triệu Quốc Cường bởi vì miêu tả của cha về Tiết Thế Luân mà nghĩ tới mình, nếu như mình ở thời đại đó, mình có thể ương ngạnh như Tiết Thế Luân hay không?Triệu Vĩnh Phúc nói: "Tiết lão vào những năm sáu mươi bảy mươi đã trải qua vô số chìm nổi, nhưng ông ta cùng dùng ý chí kiên cường để đứng dậy, ý chí kiên cường của những nhà cách mạng giai cấp vô sản thế hệ trước đa số người không bằng được. Vào giữa những năm 70, oan tình của Tiết lão được rửa sạch, một lần nữa được giao trọng trách, nhân sinh của Tiết Thế Luân cũng theo đó mà thay đổi. Hắn ở trường đảng học tập một đoạn thời gian. Đã được đưa tới huyện Đại Cô, làm ở vị trí thư ký trưởng huyện ủy Đại Cô hai tháng Liền được thăng nhiệm làm phó huyện trưởng, năm đó đặc biệt được đề thăng thành huyện trưởng, vào mùa thu năm thứ hai thì đảm nhiệm bí thư huyện ủy Đại Cô, đây không chỉ bởi vì sức ảnh hưởng của Tiết lão mà được chiếu cố, cũng nhờ năng lực cá nhân siêu cường của y. Nhưng khuyết điểm của Tiết Thế Luân cũng vô cùng rõ ràng, y làm việc rất thích đao to búa lớn, là bằng hữu tôi từng khuyên hắn, làm việc phải đóng vững đánh chắc, không thể ăn một miếng mà béo được. Hắn trả lời tôi, hắn đã bỏ phí quá nhiều thời gian, cho nên hắn muốn nắm bắt tất cả thời gian, tất cả cơ hội, hắn phải đòi lại những gì đã mất."Triệu Quốc Cường lặng lẽ pha một ly trà cho thân.Triệu Vĩnh Phúc nói: "người Nhắc nhở y không chỉ có tôi, Cố Doãn Tri cũng hắn không ít lời khuyên, bởi vì Tiết lão là ân sư của Cố Doãn Tri, cho nên y cũng vô cùng chiếu cố Tiết Thế Luân. Thật ra nếu như Tiết Thế Luân dựa theo tình thế lúc đó mà phát triển ổn thỏa, như vậy thành tựu của hắn hiện tại trong chính trị tuyệt đối sẽ không dưới đám người chúng tôi, vào lúc đó, hắn cũng đã biểu hiện ra sở trường ở phương diện quản lý kinh tế, huyện Đại Cô dưới sự thống trị của y, tổng thu nhập kinh tế năm đó tăng gấp hai, từ huyện nghèo khó nhất Lương Bắc trở thành trở thành hạt huyện dẫn đầu, năng lực của hắn được rất nhiều người công nhận. Lúc ấy có rất nhiều lời ủng hộ đưa hắn tiến vào thường ủy thành phố Lương Bắc."Triệu Vĩnh Phúc uống ngụm trà rồi tiếp tục: "Người chính là kỳ quái như vậy, khi một người ở trong nghịch cảnh, hắn có lẽ có thể bảo trì tâm tính đơn thuần, bất khuất, nhưng một khi người ta vượt qua được nghịch cảnh tiến vào giai đoạn đắc ý, lại là lúc nhân sinh dễ lật thuyền nhất. Thành tích và vinh dự khiến Tiết Thế Luân có chút lâng lâng, hắn thậm chí trong trường hợp công khai chỉ trích sự bảo thủ của Cố Doãn Tri, trên đại hội đảng năm đó, mọi người đều cho rằng Tiết Thế Luân tiến vào thường ủy thành phố Lương Bắc là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng chuyện phát triển lại khiến cho người ta mở rộng tầm mắt. Cố Doãn Tri dùng quyền lực của y một phiếu phủ quyết chuyện này.Triệu Quốc Cường không khỏi kinh hô, chuyện này phát triển quả thực có chút lòng vòng, với quan hệ giữa Tiết lão và Cố Doãn Tri, y vốn không nên ném ra lá phiếu phủ quyết này.Triệu Vĩnh Phúc nói: "Bởi vì sự kiện đó mà Tiết Thế Luân và Cố Doãn Tri xảy ra một hồi xung đột, nội tình xung đột cụ thể thì ngoại giới cũng không rõ lắm, chỉ là từ sự kiện đó Tiết Thế Luân tựa hồ nhún mình hơn nhiều, nhưng hắn không hề bởi vì lần vấp ngã đó mà đắm chìm, vẫn đẩy mạnh cải cách Đại Cô, nếu như luận về nhân vật đi đầu trong cải cách Trung Quốc thì Tiết Thế Luân khẳng định có thể được coi là một trong số đó. Đại khái sau khi hắn không trúng cử vào thường ủy nửa năm thì đột nhiên có một ngày hắn tìm tới tôi." Triệu Vĩnh Phúc theo bản năng nắm chặt chén trà.Triệu Quốc Cường đã ý thức được chuyện kế tiếp cha muốn nói sẽ trọng yếu phi thường, lặng lẽ nhìn cha.Triệu Vĩnh Phúc nói: "Hắn tìm tôi vay tiền, bảo tôi chuyển ba vạn đồng cho hắn.""Ba vạn đồng."Triệu Vĩnh Phúc nói: "Ba vạn đồng hiện giờ thì không tính là gì, nhưng vào thời đó, tiền lương phổ biến của chúng tôi vẫn chỉ ba bốn mươi đồng, ba vạn đồng là mục tiêu mà một gia đình nghèo phấn đấu cả đời cũng không đạt được, khi đó trong nước vẫn chưa có cách nói triệu phú, nhà máy sắt thép của chúng tôi lợi nhuận hàng năm còn không tới mười vạn đồng. Ba vạn đồng là một con số trên trời, tôi lúc ấy không lấy ra được khoản tiền này, trong sổ sách của xí nghiệp có tiền, nhưng tôi nếu tham ô khoản tiền này thì vận chính là tham ô công khoản, tôi thừa nhận lúc đó quả thực từng do dự, dù sao tôi và Tiết Thế Luân cũng có giao tình nhiều năm, nhưng tôi cũng phải suy nghĩ cho tiền đồ của mình, tuy rằng hắn lời thề son sắt nói chỉ dùng một tuần, nhưng tôi sau khi thâm tư thục lự vẫn cự tuyệt hắn."Triệu Quốc Cường gật đầu, cách làm của cha không nghi ngờ gì nữa là chính xác, nếu như ông ta đem khoản tiền đó cho Tiết Thế Luân mượn, chỉ sợ cũng sẽ không có được địa vị và thành tựu như hôm nay.Triệu Vĩnh Phúc nói: "Tôi đến bây giờ vẫn nhớ rõ ánh mắt oán độc của Tiết Thế Luân khi đi, hắn nói với tôi, sẽ nhớ kỹ ngày tôi cự tuyệt hắn. Tôi nhớ rõ lúc ấy, khi tôi đưa cho hắn một ngàn đồng mà tôi tích góp, bị hắn hất đi, hắn bảo tôi đừng vũ nhục hắn."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.