Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Xuyên Qua Anh Là Của Em
Ái Khuê dựa theo trí nhớ của nguyên chủ đi bộ về đến biệt thự Phương gia nằm ở con đường phồn hoa và đắt giá nhất thành phố Z.Nhìn căn nhà xa hoa phía trước Ái Khuê bấm mở dấu vân tay đi vào, trước cổng từ bảo vệ đến người làm nhìn thấy cô không một tiếng chào hỏi, thậm chí cô còn có cảm giác được sự khinh bỉ của họ với mình.Ái Khuê bước vào nhà đã nhìn thấy một nhà ba người kia đang ăn sáng nói chuyện vui vẻ với nhau, như thể vốn ban đầu đây là nhà của họ và cô là kẻ dư thừa phá bỏ sự hạnh phúc vốn có này.Ba người nhìn thấy Ái Khuê nụ cười trêи miệng lập tức thu lại đồng loạt nhìn cô. Ái Khuê đứng trước cửa cúi đầu chào rồi đi thẳng lên phòng.“Không thể hiểu nổi sao nguyên chủ có thể vì một người đàn ông bất chấp tất cả như vậy. Còn cái gia đình gì con gái đi qua đêm cả ngày không chút lo lắng còn vui vẻ ăn sáng chung?”Ái Khuê bất lực xoa xoa đôi chân đang đau nhức vì đi bộ một quãng đường dài. Lúc đầu cô chỉ muốn viết một Ái Khuê vì tình bất chấp không ngại vứt bỏ mặt mũi để đeo bám theo người đàn ông mà tương lai trở thành anh rể của mình. Khi cô chết thì nam chính nhà ta mới càng cảm thấy ray rứt và đó cũng là nguyên nhân làm cho tình cảm nam nữ chính xảy ra xung đột vì anh thường nhớ đến bạch nguyệt quang của mình.Nhưng bây giờ cô hối hận rồi a, tại sao bản thân có thể viết nên một cuốn tiểu thuyết máu chó như vậy, làm hại bản thân chui vào cái thân thể này phải chịu cực rồi. May mà còn 1 tháng nữa Ái Khuê sẽ đính hôn, cô sắp thoát ra khỏi căn nhà này rồi.Cuốn tiểu thuyết này vốn đang bị viết dở dang nên bây giờ cô có thay đổi nội dung bên trong làm cốt truyện sai lệch thì cũng đâu bị ảnh hưởng gì. Ái Khuê đang đứng lên chuẩn bị đi tắm thì cửa phòng đã bị nữ quản gia mở ra đi vào.“Tiểu thư, ông chủ kêu người xuống bảo có việc”“...Tôi biết rồi”Bà ta vẫn một bộ dạng lạnh lùng giống như Ái Khuê nợ tiền bà ta vậy, đúng là thiếu tôn trọng người khác mà, vào cửa lại không thèm gõ một chút nữa chứ. Cái ngôi nhà này cũng khinh người quá đáng.Ái Khuê bực tức mốt khè ra lửa nhưng vẫn phải nhanh chóng thay đồ để xuống gặp cái lão cha chết tiệt kia.Đi đến mở cửa tủ quần áo Ái Khuê như bị bấm nút pause không nhúch nhít. Cũng may là nguyên chủ không thuộc loại bánh bèo thích màu hường nhưng ở đây đa số các kiểu quá con nít so với tuổi, một số bộ đã cũ và bạc màu, nếu cô nhớ không lầm nguyên chủ chỉ toàn mặc những quần áo cũ mà người chị Phương Thục Khuê không thèm.Hèn chi nam chính không thích nguyên chủ, với cách ăn mặc trẻ con bánh bèo như vậy sợ cả cô cũng khó có thiện cảmClick Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.