Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội
Có lẽ là vì bên Đại Mạc nghe đến năm nay là năm đầu tiên hoàng đế Đông Hoàng tuyển tú, cho nên lựa thời gian cũng rất chuẩn xác mà đến cùng hôm tuyển tú diễn ra lần cuối.
Dù Đông Hoàng có lớn mạnh hơn Đại Mạc thì buổi tiếp đón cũng không vì thế mà bớt đi phần long trọng, ngược lại còn lớn hơn cả chiến thắng Đông Thổ mấy lần trước.Đại Mạc ở vùng khí hậu lạnh, quanh năm giá rét nên quần áo cũng rất nhiều. May mắn là Đông Hoàng lúc này cũng vừa vặn vào thu. Nếu không sẽ nóng chết người.“ Con không đi.” Xương An Diệp hất đầu, y tức giận muốn đập bàn.Cát Khắc Nạp thở dài: “ Hoàng thượng tuyển tú là lẽ đương nhiên. Liên quan gì đến con mà giận dỗi. Hay là…..có cô nương nhà nào trong hội tú nữ mà con nhìn trúng rồi?? Ta sẽ nói đỡ giúp con. ”Xương An Diệp quay mạnh đầu: “ Con không có nhé. Một đám tiểu thư phấn son, có gì mà phải thích.”Căn bản là y thích nam nhân nha. Cho dù không phấn son thì cũng thế thôi.Kết quả là vẫn bị lôi đến yến hội.Sứ thần Đại Mạc lại là một nam nhân tuấn tú, nghe được mỹ nhân trong lòng thừa tướng liền hiếu kì không thôi. Đáp lại hắn cũng chỉ là một chuỗi lẳng lặng cười của Giang Uẫn.Nam nhân ngay lập tức biểu lộ khuôn mặt vặn vẹo đầy tức giận, hai tên này coi thường gà sao, một nữ tì bên cạnh nhắc nhở gì đó, gã lập tức thu liễm, để lộ ra vẻ vô hại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Xương An Diệp nhìn sắc mặt Đông Triêu Duẫn vẫn thờ ơ như vậy, nhất thời có chút yên lòng.Yến tiệc diễn ra rõ lâu, ngay khi Xương An Diệp đang thơ thẩn nhìn chén rượi trong vắt và thầm nghĩ mình có nên uống một ngụm hay không thì tiếng chiêng gõ “ choang” một cái làm y giật nảy mình, chén rượi nhỏ đang cầm trên tay cũng trào ra phân nửa.Xương An Diệp lơ mơ nghe được cái gì mà “ mỹ nhân” rồi cái gì mà “ đem tặng lễ vật”. Một hồi, liền có một nữ tử xinh đẹp bước vào, gương mặt diễm lệ, giữa mi còn có một nốt chu sa đỏ chói, ánh mắt mềm mại quét qua đám người trong đại điện.“ Thần, Ái Nhã, tham kiến bệ hạ.”Nữ tử Ái Nhã nở nụ cười đến mê hồn, nàng ta vừa ngẩng đầu lên nhìn Đông Triêu Duẫn, lại phát hiện, hắn căn bản không chú ý đến nàng, ánh mắt trì độn nhìn theo hướng của hắn.Thiếu niên lam y nhu thuận ngồi bên cạnh một lão nhân gia, hai má đã đỏ ửng, mơ mơ hồ hồ cúi đầu nghiêng ngả, tưởng chừng như sắp gục đến nơi nhưng lại kiên cường ngồi đó, một hồi lại đấm đấm xoa xoa cái chân của mình. Nàng ta lại nhìn đến Đông Triêu Duẫn, vị bệ hạ trong đồn đại lạnh lùng cao ngạo, bây giờ lại ôn nhu nhìn thiếu niên không rời mắt. Căn bản là không để những thứ khác vào mắt, chỉ có thế giới riêng của hai người họ.
Ngữ Hòa Điệp ném người lên giường, không chút thương xót lột y phục y ra, vẻ mặt ghét bỏ đến cực điểm. Chính Xương An Diệp lại ngủ quên trời quên đất, sáng hôm sau tỉnh thì độ tức giận của Ngữ Hòa Điệp lên đến tận 35 điểm rồi.Xương An Diệp:????Y xoa cái đầu đau nhức, lại phát hiện mình không mặc áo, độc một chiếc quần mỏng manh, bên cạnh là Ngữ Hòa Điệp y phục rối loạn. Xương An Diệp triệt để ngu luôn rồi. Chuyện gì vậy??Ngữ Hòa Điệp cũng trở mình tỉnh dậy, cũng đúng lúc thấy Xương An Diệp nhìn chằm chằm mình với một vẻ không thể tin nổi.Xương An Diệp trợn mắt nhìn y, tại sao Ngữ Hòa Điệp lại có cơ bắp, tại sao lại có 6 múi thế kia, tại sao ta lại không có múi nào, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao??????????Có lẽ biết được Xương An Diệp đang nhìn vào đâu, Ngữ Hòa Điệp khụ một tiếng, đem áo ném cho y, bản thân tự chỉnh lại y phục: “ Ngươi yên tâm, ta sẽ chịu trách nhiệm.”Xương An Diệp tạc mao: “ Trách nhiệm cái rắm, ta với ngươi vốn dĩ không có gì hết. Ngươi đừng bịa chuyện.”Ngữ Hòa Điệp nhăn mày:" Chuyện cũng đã xảy ra rồi, ngươi không chấp nhận được cũng là chuyện thường tình. Chúng ta vốn dĩ cũng là nam nhân, nói chung không ai thiệt ai. Nhưng hôm qua ngươi cùng ta vào phủ, đã có rất nhiều người nhìn thấy bộ dạng của chúng ta. Nếu ngươi không cần chịu trách nhiệm, vậy thì miệng lưỡi thiên hạ, đồn đại thành cái gì ta sẽ không quản. Ta cũng chỉ là một kẻ vô danh, dù như thế nào cũng chẳng ảnh hưởng đến ta, nhưng ngươi là ngoại tôn của quốc sư, mang tiếng xấu sẽ liên lụy đến gia gia ngươi.”Xương An Diệp bĩu môi, y có thể đảm bảo 99% là hôm qua y và hắn không phát sinh quan hệ gì, tên này tự biên tự diễn cái dề. Bởi vì nếu làm rồi, tại sao phía sau ngay cả một chút đau cũng không có. Khoan…..không đau…..không lẽ….“ Hôm qua là ngươi thượng ta hay ta thượng ngươi?” Xương An Diệp dùng cái vẻ mặt ngay thơ hỏi.Ngữ Hòa Điệp sặc miếng trà, tức giận mà gào lên: “ Đương nhiên là ta thượng ngươi rồi."Xương An Diệp: -.- Ngươi cứ tiếp tục xạo quần đi, ta xem ngươi xạo đến bao giờ.“ Nhưng mà nếu ta bị thượng, vậy tại sao không đau nhể??” Xương An Diệp hơi xoa cái mông, vẫn ổn nè: “ Không phải là ngươi thẹn quá nên mới nói dối đấy chứ? Thật ra là ta thượng ngươi có đúng không?”Ngữ Hòa Điệp thật muốn nổi khùng, nắm lấy cổ áo Xương An Diệp gằn giọng: “ Đệch, ngươi hôm qua ngủ say như chết, thượng cái quần què.”Xương An Diệp nhếch mi cười đến gian: “ À, thế cơ à.”[ Độ tức giận của Ngữ Hòa Điệp: + 10. Tổng: 45.]________________________________ ????~ Lăng Hoa ~Tui cũng quay lại rồi. ლ(^o^ლ)
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.