Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 298: Chương 150 Sau khi trọng thương, so đấu thời gian khôi phục (Thượng)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Nếu như là trước kia, té nặng như vậy, Cơ Động nhất định là lâm vào hôn mê. Nhưng vừa rồi mới nhận được hiệu quả ảnh hưởng của sự dung hợp ý niệm hai đại quân vương, tinh thần lực của hắn đã tăng vọt về chất. Cho dù là hắn muốn hôn mê, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Sự đau đớn kịch liệt truyền đến từ mỗi một tấc da thịt kia nhất thời khiến cho đại não hắn sinh ra lực trùng kích vô cùng lạ thường.

May là hắn lúc trải qua sự cải tạo thân thể của Đằng Xà đã tiếp nhận không biết bao nhiêu sự hành hạ kịch liệt, năng lực thừa nhận thống khổ cũng không phải người bình thường có khả năng nghĩ đến. Sự thống khổ mặc dù kịch liệt, nhưng hắn vẫn có thể cắn răng chịu đựng nổi.

Ít nhất hắn còn hiểu được một chuyện, mình vẫn còn chưa chết. Một lần té này, cũng không có lấy đi tính mạng của hắn. Thậm chí hắn bị thương cũng không tính là quá nặng.

Âm Triêu Dương tại sao lại đồng ý cho phép Cơ Động gia nhập Thánh Tà Chiến Trường? Cũng không phải là bởi vì năng lực thực chiến mà hắn thể hiện ra khi chiến đấu với Phất Thụy, mà là bởi vì cường độ thân thể hắn sau khi trải qua Đằng Xà cải tạo, đã có thể dùng mấy chữ biến thái để mà hình dung. Đằng Xà nói không sai, cho dù hiện tại muốn Cơ Động chết, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Chu Tước Biến nhìn qua tựa như là hắn không đủ ma lực mà bị triệu hồi, nhưng nó dù sao cũng là cùng với da Cơ Động hoàn toàn dung hợp với nhau, khi chân chính gặp phải nguy hiểm, sự cứng cỏi của làn da đủ giúp hắn hóa giải tuyệt đại bộ phận lực công kích. Huống chi trong cơ thể hắn còn có Đằng Xà Biến, đủ để thay đổi khả năng tiếp nhận lực công kích của xương cốt, khớp nối, da thịt, thậm chí là nội tạng trong thân thể. Một lần té này suýt chút nữa làm lục phủ ngũ tạng Cơ Động vỡ tan, nhưng hắn đúng là vẫn còn có khả năng thừa nhận nổi.

Nghịch huyết chợt trào lên miệng, máu tươi phun ra. Cơ Động phát hiện, hiện tại mình không cách nào hô hấp được. Chung quanh lại càng là một mảnh tối đen. Hắn cũng không phải là đang hôn mê, mà là từ trên cao rơi thẳng xuống, làm cho thân thể hắn đã hoàn toàn lún sâu vào trong lòng đất.

Đất bùn trên tự nhiên tự nhiên là không quá cứng, thậm chí có thể nói là mềm mại nữa. Điều này cũng vô hình trung có tác dụng hóa giải bớt xung lực cho Cơ Động khi rơi xuống nữa. Lúc này, cả người hắn làm thành một bộ dáng vặn vẹo hết sức kỳ dị hoàn toàn khảm thẳng vào trong mặt đất.

Đồng dạng phun máu, còn có một người khác nữa.

Hạt Tử cố gắng giãy dụa thân thể, muốn từ trên mặt đất bò dậy, nhưng một tia lực lượng cũng không cách này điều động nổi. Bộ khinh khải giáp phẩm chất không hề thua Quân Ma Âm Dương Khải trên người nàng lúc này đã gần như vỡ nát, trước ngực lại càng lộ ra mấy phần da thịt trắng muốt. Tóc dài tán loạn sau lưng, trên người đã không còn chút nào ma lực ba động nữa. Liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, nàng mới miễn cưỡng chống đỡ thân thể mình ngồi thẳng dậy.

Thật ra lúc này trong lòng nàng lại cảm thấy vô cùng tự hào. Dưới một kích Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới do Cơ Động sáng tạo ra, ngoại trừ Cơ Động, nàng là người duy nhất còn có thể sống sót. Mặc dù lúc trước công kích của Cơ Động cũng không phải là phóng về phía nàng, nhưng mà, dù sao nàng cũng đã ở gần phạm vi công kích của Siêu Tất Sát Kỹ kia nhất. Mặc dù cái nàng thừa nhận chỉ là dư ba của nó, nhưng cũng suýt chút nữa đã lấy đi tính mạng của nàng rồi.

Trong lòng Hạt tử lúc này vừa buồn bực vừa thống khoái. Nàng như thế nào cũng không ngờ nổi, chính mình 'bọ ngựa bắt sâu róm, chim sẻ canh phía sau' lại trở thành kết quả như thế này. Chỉ một chút dư ba của kỹ năng do gã dã man kia phóng thích ra, cũng làm mình không cách nào thừa nhận nổi rồi. Hồi tưởng lại một màn khi nãy, trong lòng nàng chỉ có cực độ kinh khiếp. Nàng hết sức rõ ràng, nếu như một kích khi nãy đánh về phía nàng, cho dù mình có mười cái mạng cũng đã chết mất rồi.

Áp lực do Nhật Nguyệt Âm Dương Giới phóng thích ra quả thật vô cùng khủng bố, làm cho nàng cảm giác như là bị thiêu đốt toàn thân vậy. Vừa rồi nàng đã đề thăng toàn bộ ma lực, lại thi triển thêm một lần Sinh Mệnh Thiêu Đốt Chi Kỹ, kết hợp với sự bảo vệ của bộ áo giáp, thêm đặc tính sinh sinh không dứt của Cực Hạn Ất Mộc, mới có thể miễn cưỡng kiên trì được. Nàng mặc dù còn giữ lại được một tia ma lực nhỏ nhoi, nhưng thương thế của cơ thể đã rất nặng, nguyên khí tổn thương không biết bao nhiêu mà nói. Hiện tại nàng có muốn đứng dậy cũng là chuyện cực kỳ khó khăn. Đây chính là nguyên nhân khiến nàng buồn bực nhất.

Về phần nguyên nhân thống khoái trong lòng Hạt Tử, tự nhiên chính là do đối thủ Cơ Động của nàng, thân thể đã rơi tự do từ trên cao đập thẳng xuống mặt đất, thân thể khảm nhập thẳng luôn vào đó. Theo như nàng nghĩ, rơi xuống từ độ cao như thế, cho dù thân thể không biến thành đống thịt vụn, cũng tuyệt không thể nào có thể sống sót nổi.

Từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, Hạt Tử cố gắng phục hồi lại ma lực của mình. Nàng tự nhiên hiểu rõ, nơi đây tuyệt không thể ở lại lâu. Một màn kinh khủng lúc nãy, nhất định sẽ thu hút sự chú ý của vô số ma sư của cả hai phương, thậm chí là của một số ma thú cường đại khác nữa. Chẳng ai biết trước được kẻ tới đây kết tiếp sẽ là địch hay bạn. Đáng tiếc, thân thể nàng hiện nay bị thương tổn quá lớn, chỉ có thể từng ngụm từng ngụm hô hấp, không tiếc gì đem toàn bộ các loại Ma Lực Phục Hồi Dược Hoàn mà ăn hết, hơn nữa hai tay còn cầm hai khỏa Cao Cấp Ất Mộc Hệ Tinh Hạch, làm hết khả năng khôi phục lại ma lực. Nàng biết, lần gia nhập Thánh Tà Chiến Trường lần này, tự nhiên là những ngày kế tiếp cũng chỉ có thể nghỉ ngơi khôi phục lại sức lực mà thôi. Với địa vị Thiên Can Thánh Đồ của nàng, cho dù không có khả năng tiến hành nhiệm vụ, tự nhiên cũng có các ma sư thuộc hạ đem đến những vật phẩm cần thiết.

Ngay khi Hạt Tử bắt đầu liều mạng khôi phục lại ma lực, nàng đột nhiên chứng kiến một màn mà nàng không hy vọng nhìn thấy nhất. Gã dã man mà nàng đinh ninh rằng đã chết kia, đột nhiên từ trong bùn đất đứng lên.

Toàn thân bị bao phủ bới tro bụi trộn lẫn với bùn đất. Mặc dù hiện tại trên người Cơ Động cũng không có mặc Quân Ma Âm Dương Khải, trên mặt cũng không có đeo mặt nạ, nhưng nhìn hắn lúc này, lại càng thêm khó nhận ra. Cả khuôn mặt dính đầy máu tươi, bùn đất cùng với tro bụi, nhìn qua có thể nói là cực kỳ nhếch nhác. Cả quá trình đơn giản bò dậy thôi, thế nhưng hai tay hắn nhìn qua mềm nhũng, lại một lần nữa há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng mà, hắn lại mạnh mẽ chống đỡ thân thể không có ngã xuống mặt đất trở lại, mà là mạnh mẽ ngồi bật dậy.

Mặc dù lúc này hắn nhìn qua cực kỳ nhếch nhác, nhưng mà, giờ phút này đây, trong mắt Hạt Tử lại giống như là phảng phất thấy được ma quỷ sống lại vậy, tràn ngập sự sợ hãi. Toàn bộ tất cả ngạo ý phóng thích ra từ Siêu Tất Sát Kỹ lúc nãy, tựa hồ hiện tại đang ẩn chứa trên người gã nam tử nhìn không ra hình dáng trước mắt này. Nàng cơ hồ là vô thức thốt lên:

- Không, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.

Hạt Tử nhìn thấy Cơ Động, Cơ Động tự nhiên là cũng nhìn thấy nàng, vốn đang nằm cách đó không xa. Ngay khi nhìn thấy Hạt Tử, trong lòng Cơ Động đầu tiên suy nghĩ chính là xong hết rồi. Nhưng đến khi hắn nghe được thanh âm của Hạt Tử, trong lòng lập tức ý thức được, tình huống cũng không có quá bi đát như hắn tưởng tượng. Thanh âm của Hạt Tử lúc này đã khàn khàn, gần như là yếu ớt vô lực. Nhìn lại bộ dáng chật vật của nàng, tựa hồ so với mình cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Mặc dù Cơ Động cũng không biết rằng bộ dáng hiện tại của Hạt Tử hoàn toàn là do mình gây ra, nhưng hắn có thể khẳng định, ít nhất hiện tại mình vẫn còn an toàn.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top