Tử Xuyên Tam Kiệt

Chương 118: Chương 1 : Nhân loại nguy cơ (2).


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tử Xuyên Tam Kiệt

Tử Xuyên Tam Kiệt

Tác giả: Lăo Trư

Quyển 18: Vệ quốc chi chiến

.-----oo0oo-----

Chương 1: Nhân loại nguy cơ (2).

Nhóm dịch: Tú Xuyên

Sưu Tầm by nguoibantot8 --- 4vn.eu

Ngày hai mươi ba tháng ba năm bảy tám bốn, hưởng ứng lời chinh triệu khẩn cấp của Quân vụ xứ, Tây nam thống lĩnh Tử Xuyên Tú từ tiền tuyến Lãng thương giang dẫn quân quay về Đế đô. Vượt qua Ngõa niết hà, tường thành Đế đô cao vời vợi đã thấp thoáng trong tầm nhìn, toàn quân bạo phát tiếng hoan hô nhiệt liệt.

Rất nhiều sĩ tốt Hắc kì quân là lần đầu đến thủ đô của gia tộc, kích động vạn phần, từng tràng hoan hô liên tiếp kéo dài từ đầu đội ngũ lan đến cuối đội ngũ.

Tử Xuyên Tú đứng trước mã đội, thờ ơ nhìn các sĩ tốt hoan hô.

Tin Ma tộc quân phá Ngõa Luân quan còn chưa truyền xa, các sĩ binh còn cho rằng lần này đến Đế đô là để nhận thưởng cho chiến thắng Lưu Phong Sương, rất nhiều người đang tính toán nên khoái hoạt thế nào trong những ngày ở Đế đô phồn hoa.

Vào lúc hoàng hôn, bước dưới ánh chiều tà, Tử Xuyên Tú dẫn các quân quan cấp bậc Kì bổn trở lên vào thành. Một đoàn người ngựa hùng dũng tiến nhập cổng thành Đế đô rộng lớn, Quân vụ xứ trưởng Tư Đặc Lâm nhận được thông báo trước đã đứng ở cổng thành nghênh tiếp Tử Xuyên Tú.

Nửa năm không gặp, dung mạo Tư Đặc Lâm nhìn không có thay đổi gì, các quân quan đi theo y lên tiếng chào hỏi. Lời chúc đơn giản: "Hắc kì quân anh dũng đánh lui Lưu Phong Sương, Tú Xuyên thống lĩnh và chư vị tướng quân công không phai mờ, danh lưu sử sách. Các tướng quân, tổng trưởng nhận được thiệp báo tin thắng trận của mọi người, điện hạ rất phấn chấn, nhất định sẽ có khen thưởng. Chư vị tướng quân gian khổ rồi!"

"Nguyện phục vụ cho quốc gia!" Các tướng quân nhất tề đứng nghiêm kính lễ, tiếng hô vang dội.

Tư Đặc Lâm hồi lễ: "Chư vị tướng quân. Ở Hồng vận lâu đã chuẩn bị sẵn tiệc mừng công các vị, mọi người cứ từ từ thưởng thức, ta còn có chuyện phải làm, chút nữa mới kính tửu mọi người được".

Các tướng lĩnh đi theo nhân viên tiếp đãi của Quân vụ xứ, Tử Xuyên Tú lên xe ngựa của Tư Đặc Lâm, Tư Đặc Lâm nhỏ giọng dặn xa phu: "Đến Tổng trưởng phủ".

* * *

Xe ngựa chạy nhanh trên mã lộ Đế đô, nhìn qua rèm cửa, cảnh sắc Đế đô vẫn phồn hoa nhộn nhịp, không hề có chút cảm giác nào chiến tranh binh hoang mã loạn đang cận kề.

Nhìn ra sự nghi hoặc của Tử Xuyên Tú, Tư Đặc Lâm nhỏ giọng nói: "Tin tức ma tộc xâm nhập vẫn còn bảo mật, ngoại giới chưa có biết". Tử Xuyên Tú lắc lắc đầu: "Không giấu nổi, cũng không thể giấu. Giờ giấu đến lúc lộ ra càng khiến sự khủng hoảng tăng thêm. Tình huống thế nào rồi?"

"Ma tộc đã hạ Ngõa Luân, tin tức này đã xác thực rồi. Hai Hồng y kì bổn thủ Ngõa Luân là Đường Ân, La Gia đều chiến tử, thủ quân Ngõa Luân bị tiêu diệt gần sạch, chỉ thoát được chưa đến trăm người".

Tử Xuyên Tú yên lặng nghe, hai người Đường Ân và La Gia gã đều biết, hai người đều rất trẻ, là tướng lĩnh từ lò Viễn Đông quân giáo ra, do một tay Ca Ứng Tinh đại nhân tài bồi. Tuy không quen thân, nhưng nghe tin hai người bọn họ chiến tử, Tử Xuyên Tú cũng không khỏi cảm giác hụt hẫng xót xa.

"La Gia là con trai của Phó thống lĩnh La Ba, cấp trên của ta trước đây, còn rất trẻ, cũng có tài năng. Hắn chết thật đáng tiếc".

Tư Đặc Lâm lắc đầu: "Ngõa Luân thất thủ, tổng trưởng tức giận chưa có chỗ trút. Hai người bọn họ nếu như không chiến tử thì cũng chết trong tay Quân pháp xứ, còn mang tiếng đào tướng. Có những sai lầm không thể sửa chữa, ngoài cái chết, bọn họ cũng chẳng có đường nào mà đi?"

Tử Xuyên Tú lạ lẫm nhìn Tư Đặc Lâm, cười cười như châm biếm. Sai lầm không thể bổ cứu ư? Tư Đặc Lâm không thể biết, sai lầm kiểu này, gã đã nhiều lần phạm phải, nhiều đến mức bản thân chai lì rồi. Gã quay đầu nhìn cảnh vật lướt ngang cửa xe, khung cảnh biến ảo trong màn đêm nhập nhoạng, phảng phất như đang ở giữa ranh giới âm dương.

Tư Đặc Lâm tiếp tục nói: "Ma tộc đánh hạ Ngõa Luân, hiện tại án binh bất động ở đó. Chúng ta không rõ động hướng của bọn chúng. Bọn chúng sẽ đối phó với Viễn Đông trước, hay là tiến công nhân loại trước đây?" nguồn

Tử Xuyên Tú ngữ khí khẳng định: "Ma tộc tất nhiên sẽ tây tiến công kích nhân loại, không cần phải nghi ngờ. Chinh phục thế giới nhân loại, đó là khát vọng cả mấy trăm năm nay của chúng, mắt thấy thông đạo dẫn đến thế giới nhân loại đã được khai mở thông sướng, chẳng có lực lượng nào có thể khiến chúng không tây tiến, cho dù Ma thần hoàng không muốn tây tiến cũng không được. Chiến thuật thì có nhiều lựa chọn, nhưng về mặt chiến lược, bước tiếp theo của ma tộc chắc chắn đại cử tiến quân hướng về thế giới nhân loại".

"Ngươi nói rất đúng". Tư Đặc Lâm như có suy nghĩ: "Nếu ngươi quay về sớm hai ngày thì tốt rồi. Trong hội nghị quyết sách, chúng ta cần có người nắm rõ nội tình ma tộc như ngươi. Ngươi từng nằm vùng bên đó, lời của ngươi là có lý nhất".

"Ta cũng đã nhanh hết mức để quay về. Phía đó đang thế nào? Sự chuẩn bị của chúng ta được gì rồi?"

"Các tỉnh quân khu đông bộ đã tiến nhập trạng thái chiến bị. Ở địa khu đông bộ hành tỉnh, chúng ta có thể động viên ba mươi vạn quân đội, thêm vào Trung ương quân ở Đế đô, Dự bị đội, còn có Hắc kì quân của ngươi và tàn dư Biên phòng quân, tổng binh lực Tử Xuyên gia có thể đạt đến tám mươi vạn".

Tư Đặc Lâm hạ thấp giọng: "Lời này chỉ có thể nói ở đây, bộ đội Dự bị đội vừa tập kết tốt chất rất kém, quân đội tuy xưng tám mươi vạn, nhưng chân chính đánh trận được chỉ có Trung ương quân và Cấm vệ quân, tân binh chưa từng thấy máu, chỉ có thể sắp xếp ở tuyến sau. Hắc kì quân đến tụ hợp khiến ta yên tâm hơn nhiều".

"Hội nghị quyết sách đã triển khai rồi sao? Đưa ra kết luận gì?"

"Phải đánh! Nhưng cụ thể đánh thế nào thì không có kết luận, Đế Lâm chủ trương thủ thế phòng ngự, nhưng Nguyên lão hội lo lắng ma tộc xâm nhập phá hủy sản nghiệp bọn họ, yêu cầu nhân lúc ma tộc còn chưa đứng ổn, lập tức xuất binh đoạt lại Ngõa Luân quan. Ý kiến mọi người đều phân tán, còn chưa có quyết nghị".

Tử Xuyên Tú lắc đầu: "Chậm rồi! Nếu đương thời Thống lĩnh xứ lập tức hành động, cấp mười vạn đại quân, binh quý thần tốc, có thể đoạt lại Ngõa Luân quan. Nhưng hôm nay đã là ngày hai ba rồi, có thời gian tám ngày đủ a tộc quân tổ chức càn quét tàn dư chống đối và củng cố phòng ngự cho Ngõa Luân quan, cũng đủ thời gian ma tộc vương quốc cử viện binh đến. Lúc này dốc sức công Ngõa Luân kiên cố, dù có dốc hết binh lực cả nước cũng không đoạt được".

Tư Đặc Lâm gật đầu: "Từ khi Ngõa Luân thất hãm, chúng ta đã mất liên hệ với Viễn Đông. Chúng ta lo lắng nhất là, Viễn Đông quân mất đi liên hệ với gia tộc có thể sẽ đầu hàng hoặc nghị hòa với ma tộc. Ở tình thế hiện nay, thái độ của Viễn Đông là cực kì có ảnh hưởng. Nếu Viễn Đông trung với gia tộc, như thế sẽ tạo thành uy hiếp lớn ở hậu phương ma tộc quân, khiến chúng phải cắt cử một lực lượng lớn để bảo vệ đường viện trợ và phòng thủ mặt sau. Nhưng nếu Viễn Đông đầu hàng ma tộc, ma tộc binh cường hãn cộng thêm Viễn Đông bán thú nhân bưu hãn, nhân loại sẽ không chống nổi. Để Ngõa Luân thất hãm, Lâm Băng không thể trốn tội, bà ta đã bị cách chức rồi. Hôm qua, điện hạ nói: "Chúng ta cần một tân thống lĩnh cho Viễn Đông. Người này phải từng ở Viễn Đông lâu năm, quen thuộc địa hình văn hóa, trí dũng song toàn, ý chí kiên cường, trung thành với gia tộc". Đế Lâm lập tức lên tiếng: "Chỉ có Tử Xuyên Tú đủ năng lực!". Đương trường chỉ có Tử Xuyên Trữ phản đối, nói ngươi tuy hào xưng danh tướng nhưng bình thường hành sự quá hoang đường, vô thiên vô pháp, không thể giao trọng nhiệm". Nói xong, Tư Đặc Lâm chú ý xem phản ứng của Tử Xuyên Tú.

Tử Xuyên Tú chỉ là hờ hững cười. Trải qua phong vũ gã đã thành thục không ít, không còn giống như bọn thanh niên, cho rằng ai nói tốt ình là người tốt, ai nói xấu mình là người xấu.

Đế Lâm hiểu chí hướng của gã, cực lực ủng hộ tạo cơ hội cho gã. Còn Tử Xuyên Trữ là lo lắng cho an nguy của gã, sau khi Ngõa Luân thất hãm, Viễn Đông đã thành cô thổ cách tuyệt với gia tộc, đến đó làm thống lĩnh, khả năng trở thành liệt sĩ là rất lớn.

Tư Đặc Lâm ngưng trọng nói: "Hiện tại Viễn Đông đã bị ngăn cách, phi thường nguy hiểm. A Tú, đứng trên lập trường bằng hữu, ta không muốn ngươi quay về Viễn Đông. Thế nhưng, Viễn Đông quá trọng yếu, ảnh hưởng đến đại cục lần này, mà chỉ có ngươi mới đủ tài sức gánh vác. Thân là quân nhân, tổ quốc trên hết, tính mạng của chúng ta chẳng còn thuộc cá nhân rồi".

Nhìn Tử Xuyên Tú định nói, Tư Đặc Lâm xua tay: "Ngươi chớ vội tỏ thái độ, cứ nghĩ cho kỹ. Khi gặp điện hạ, ta đoán điện hạ sẽ hỏi ngươi vấn đề này".

-o0o-

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top