Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tử Vong Tuần Hoàn
Đôi cánh của quái vật vừa giống ong lại như bướm đó biến hóa không ngừng, vừa xong là hoa cỏ sơn thủy, nháy mắt đã hóa thành hình một mỹ nữ mắt mày thanh tú khiến lòng người điên đảo.
Hoa văn trên cánh nó khiến tôi không thể rời mắt, nhất thời quên mất vấn đề sinh tử, cũng không lo bỏ chạy. Mỗi khi quái vật đập cánh, lại có một thứ mùi hương phả vào mũi tôi, khiến máu tươi trong khoang mũi chảy ra như dòng nước.Máu chảy vào miệng khiến đầu lưỡi mặn tanh, toàn thân kinh động, giờ tôi mới như chợt thức tỉnh.Lúc này, quái vật đã ở tôi rất gần, không kịp nghĩ nhiều, tôi lấy tay chặn lấy lỗ mũi ngăn máu chảy, quay người toan bỏ chạy.Quái vật dang rộng hai cánh, đuổi bám sát theo tôi.Nghe sau mình có tiếng gió, tôi biết nó đang cách tôi rất gần, muốn dồn hết tốc lực rượt chạy, đầu óc mỗi lúc một tỉnh táo, nghĩ thầm, lục quân chạy kiểu gì cũng thua không quân, nếu cứ lao đầu cắm cổ chạy về phía trước thì hôm nay có trăm cái mạng cũng chẳng ăn nhằm gì.Thế là trong nháy mắt chuyển người, tôi không chạy theo đường thẳng, mà chạy vòng quanh mộ của phục vụ viên cho nó đuổi theo.Quái vật tuy tạm thời không làm gì được tôi, nhưng sức người có hạn, nếu cứ chạy vòng quanh tiếp thế này thì sức cạn lực kiệt mất.Hơn nữa máu mũi vẫn chảy ròng ròng, nếu không chết vì mệt thì cũng chết vì mất máu. Sau khi chạy được vài vòng, đầu óc tôi bắt đầu choáng váng, dưới đất như nở hoa bông, ngay lập tức ngã lăn người xuống.Trong nghĩa trang hiu quạnh tĩnh mặc, tuyệt không có bóng người, cùng lắm thi thoảng lại có tiếng chim ríu rít trong lùm cây vọng ra. Tôi ngẩng mặt nhìn trời xanh mây trắng, chưa bao giờ quý trọng tính mạng mình đến vậy, thật sự không muốn hôm nay phải bỏ mạng ở nơi này.Quái vật đuổi được mấy vòng thì như phát cuồng phát dại, nó không còn bay lòng vòng theo tôi nữa mà lấy đà vút lên trên cao, ra sức vỗ rộng hai cánh làm sinh ra một luồng khí mạnh mẽ vô cùng.Tôi không thể nào chạy tiếp được nữa, đành phải ngồi xuống dựa lưng vào bia mộ.Chỉ trông thấy dưới ánh mặt trời, phần dưới bụng của quái vật hiện ra một vòng hào quang, từ trên người phóng ra vô số những cây kim như lông tơ.Tôi rùng mình, lời Bảo Thạch ngốc nói quả nhiên là thật, tôi đã quá sơ suất.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.