Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Sau khi rời khỏi đan phố, Du Tiểu Mặc ôm 440 vàng đi vào một con đường khác để tìm tiệm đồ gỗ.Vốn là khi nghe xong giá cả mà chưởng quầy đưa ra hắn rất xúc động, còn có ý định đem tất cả linh đan đều bán cho hắn, nhưng nếu một lần bán quá nhiều, hắn lại có chút bận tâm, cho nên suy nghĩ kỹ thì vẫn nên giữ lại, chờ lần xuống núi sau lại bán tiếp.Nhưng mà cũng phải nhìn xem hạt giống linh thảo có đắt hay không, nếu như chỗ tiền này vẫn còn chưa đủ dùng, vậy thì hắn đành phải quay lại bán hết.Tiệm đồ gỗ, nghĩa giống như tên, là nơi bán các loại đồ vật chế tạo từ gỗ. Toàn bộ Hòa Bình trấn chỉ có một cửa tiệm đồ gỗ này, cho nên cửa hàng rất lớn, một mình chiếm ba căn nhà, bảng hiệu treo phía trên vô cùng gây chú ý, lúc Du Tiểu Mặc đi tới đây, chỉ cần liếc mắt cũng có thể thấy cửa tiệm này.Trên bậc thang trưng bày mấy cái tủ gỗ mới tinh, lớn nhỏ đều có, các loại tủ cũng chia làm nhiều dạng, đều làm từ một loại gỗ của cây dương mộc, nhìn qua còn bóng loáng.Trong tiệm có vài vị tiểu nhị, nhưng bọn họ đều đang nói chuyện với khách hàng, tuy nhiên Du Tiểu Mặc có thể nhìn thấy trong góc có một người đang đứng, bóng lưng có chút cô đơn.“Đông Cửu, có khách tới, còn không mau ra tiếp đãi.”Không đợi hắn mở miệng, tiểu nhị gần nhất liền quay sang phía người kia gọi, nhưng giọng điệu không hề có ý tốt, thậm chí còn ẩn giấu vài phần khinh thường.Người trong góc hoảng sợ, giống như không ngờ tới sẽ có người gọi mình.Đợi người kia ngẩng đầu lên, Du Tiểu Mặc mới nhìn thấy một khuôn mặt rất trẻ, nếu nhìn qua mà đoán, chắc không hơn mười lăm tuổi, nhưng nhìn giống một đứa trẻ mười hai mười ba tuổi hơn, rất gầy, có chút suy dinh dưỡng, lúc cười có cảm giác ngại ngùng, còn có thể thấy hai cái lúm đồng tiền không sâu lắm.Đông Cửu đi tới trước mặt Du Tiểu Mặc, xoa xoa hai tay, có chút lo lắng mà nói: “Công, công tử, xin hỏi ngài muốn mua đồ gỗ sao?”Không nghĩ tới, gã tiểu nhị bên cạnh lại “Xì” một cái rồi cười ra tiếng, nhỏ giọng mà châm chọc: “Đến tiệm đồ gỗ đương nhiên phải mua đồ gỗ rồi, chẳng lẽ lại đi mua linh đan hả?”Đông Cửu lập tức xấu hổ.Du Tiểu Mặc không tiệm nói gì, đành phải chỉ vào chiếc tủ gần đấy nhất. “Mấy cái tủ kia bán thế nào?”Đông Cửu sửng sốt một lát mới phản ứng lại, đại khái là lần đầu tiên hắn gặp người không xem chất lượng tủ mà lại hỏi giá tiền trước, lắp bắp: “Cái đó… mấy thứ đó đều làm từ vật liệu gỗ thượng hạng, chế tác cũng rất tinh xảo, cho nên đắt hơn mấy món bày ngoài cửa một chút, cái nhỏ cần 1 vàng 50 bạc, cái lớn thì mất 3 vàng, cũng có thể đặt làm.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.