Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Âu Dương Thiên Thiên nghe lời của Kiếm Tử, chớp chớp mắt vài giây, không lên tiếng đáp lại."...."Có chắc hay không vậy? Cô không phải người giỏi về khoản tặng quà lắm nên cũng không biết thế nào.Dù sao... kiếp trước cũng không có kết thân với ai, nếu nói mua đồ, thì chắc chỉ có mua cho mẹ thôi. Nhưng phụ nữ với nhau, tặng bà ấy thì dễ lắm, đàn ông cô biết tặng gì chứ?Âu Dương Thiên Thiên mím môi, xua tay nói:- Hỏi anh cũng như không, tôi vẫn nên tự nghĩ thì tốt hơn.Nói rồi, cô xoay người, đi về phía trước, vừa đi vừa suy nghĩ.Người đàn ông lui về sau, nhìn bóng lưng của Âu Dương Thiên Thiên một lúc, rồi quay đầu vụt đi.Âu Dương Thiên Thiên tiếp tục đi dọc theo con phố, cô nhìn những cửa hàng ven đường, xem thử cái gì có thể mua được về làm quà tặng hay không.Đúng lúc này, một hình ảnh đột nhiên lọt vào tầm mắt cô. Âu Dương Thiên Thiên bất ngờ dừng lại khi thấy một đứa trẻ đang nằm co ro trước hiên một cửa hàng.Đứa bé trai mang bộ đồ rách rưới, tay chân co quắp vào nhau, cả thân thể chỗ được che đậy chỗ lại không, dường như những mảnh vải mỏng manh đó không thể lấp đi hết được da thịt trên người cậu.Giữa cái nhiệt độ giá rét của mùa đông, hình ảnh này hiên lên... thật sự rất tang thương.Âu Dương Thiên Thiên mím môi, chậm rãi đi đến. Cô ngồi xuống, vỗ nhẹ người cậu bé, hỏi:- Em à, đừng nằm dưới đất, lạnh lắm, mau ngồi dậy đi.Cậu bé ngước mặt lên nhìn Âu Dương Thiên Thiên, hai hàm run cầm cập đập vào nhau, chớp mắt đáp:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.