Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trọng Sinh Chiều Vợ Điên Cuồng
Từ chỗ xuống xe đến trung tâm khu phố mua sắm còn cách một đoạn.Lúc này Quý Noãn kiên quyết không định ngồi xe bus, cũng không gọi taxi.Cô quyết định bước về phía trước.Tuy đường đi bộ cũng không đến mười mấy phút, nhưng Quý Mộng Nhiên vẫn giận đến không chịu nổi.Từđầu đến cuối Mặc Cảnh Thâm không hề phản đối những quyết định như thế này của Quý Noãn.Có xe không đi, taxi cũng không ngồi, không quản mệt nhọc ngồi xe bus, bây giờ lại còn muốn đi bộ!Đầu óc Quý Noãn teo hết cả rồi!Quý Mộng Nhiên khó chịu đi đằng sau, ngước mắt lên nhìn, thấy Quý Noãn vậy mà vừa đi vừa tựa đầu vào vai Mặc Cảnh Thâm, không biết đang thân mật nói chuyện gì.Chết tiệt, không phải hôm nay Quý Noãn tính toán khoe ân ái liên tục như thế chứ?Nếu cô ta biết trước thìđã không đi theo.Vốn dĩđịnh nói chuyện riêng với Mặc Cảnh Thâm, nhưng cho đến bây giờ cô ta cũng không có cơ hội nào!Không chỉ không có cơ hội, mà cô ta còn bị cay mắt vì cảnh thân mật tình tứ liên tục này!***Trong khu phố mua sắm sầm uất của Hải Thành.Dù sao dạo phố cũng là sở thích của phụ nữ.Mặc Cảnh Thâm rất ít đến chỗ như thế, mỗi lần đi ngang qua anh đều chỉ ngồi trên xe, vội vã nhìn thoáng qua.Quý Noãn lôi kéo anh, chỉ vào hết cửa hàng nọđến cửa hàng kia, đều là những cửa hàng hàng hiệu xa xỉ trước kia cô thường đến.Bây giờ cô cũng chỉđi ngang qua cửa, không cóýđịnh đi vào.Khoảng nửa tiếng sau, Quý Mộng Nhiên đi giày cao gót phía sau, đôi chân nhanh chóng mệt mỏi như không phải của mình nữa rồi."Chị, cuối cùng chị muốn mua trang phục kiểu gì? Lễ phục chịđịnh mặc trong lễ thượng thọông cụ Mặc là gì? Mau chọn luôn một bộđi!"Quý Noãn dường như không nghe thấy, tiếp tục kéo Mặc Cảnh Thâm đi về phía trước, vừa đi vừa nói với Mặc Cảnh Thâm: "Ông nội thích gì? Ông nội nhà mình mừng thượng thọ 80 tuổi, em thấy quan trọng nhất không phải em ăn mặc như thế nào, mà là có thể tặng ông cái gìđểông vui vẻ.""Em lập tức tặng ông đứa chắt trai, e làông sẽ vui vẻ sống thêm hai mươi năm nữa." Giọng nói trầm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm sát bên tai cô.Quý Noãn lườm anh: "Em không đùa với anh.Em thật sự muốn mua quà mừng thọ cho ông nội!"Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ánh mắt cô lóe lên, cười nhẹ một tiếng: "Anh cũng đâu có nói đùa."Quý Noãn không nói tiếp, tim đập loạn xạ thật là lâu.Đang nói đến lễ vật, thì Mặc Cảnh Thâm lại suy diễn từ câu nói của côđến chuyện chắt trai rồi…Quý Noãn vừa tiếp tục bước đi vừa lén vô thức liếc xuống bụng mình.Tuy cô không nói ra ngoài miệng, nhưng trong thâm tâm đã có những đợt sóng lăn tăn trỗi dậy.Không biết sau này con đầu của cô với Mặc Cảnh Thâm là con trai hay con gái.Con trai thì chắc chắn sẽ giống anh, vừa cao lớn vừa đẹp trai khiến cho con gái chết mê chết mệt.Còn con gái, thì cô nửa muốn giống cô, nửa muốn giống anh.Vì nhìn kỹ từng nét ngũ quan của Mặc Cảnh Thâm, nét nào cũng đều hoàn mỹ cả, ngắm thế nào cũng thấy đẹp.Đang nghĩ mông lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng bán đồ trẻ em ở bên cạnh…Chỉ là liếc qua…Kiếp trước cô không dám hi vọng xa vời có một ngày mình có thể sinh con cho Mặc Cảnh Thâm.Khi đó ngay cả một chút cơ hội nhìn thấy anh, cô cũng không có, đừng nói gìđến sinh con…"Chị, đằng trước có một cửa hàng thiết kế trang phục cao cấp.Bọn em thường đến đóđặt lễ phục.Chúng ta vào xem một chút nhé!" Quý Mộng Nhiên chợt đi lên từ phía sau, cản trở tầm mắt đang lang thang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói.Quý Noãn nhìn cửa hàng mà Quý Mộng Nhiên nhắc đến: "Là lễ thượng thọ mừng tuổi 80, cũng không phải dạ tiệc, mặc lễ phục làm gì?""Nhưng không phải ba đã nói rồi sao? Hôm đó nhất định sẽ có rất nhiều người.Dù sao cũng không thể mặc những trang phục bình thường kia mà." Quý Mộng Nhiên bĩu môi."Không cần thiết phải cao cấp đến mức ấy.Mua bộ trang phục nào nhẹ nhàng thoải mái làđược rồi.""… Chị, nhưng trước kia chị rất thích mặc lễ phục.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.