Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trọng Sinh Chi Ôn Uyển
Phụ tá trầm ngâm trong chốc lát, nói “Quốc công Gia, vị Giang công tử này, hôm nay đến Hoàng thượng cũng vô cùng thưởng thức. Người như vậy, tương lai, tiền đồ không thể đo lường. Thế tử gia có thể kết giao với hắn là chuyện tốt.” Trấn Quốc Công gật đầu, nói “Ta đương nhiên biết điều đó, chẳng qua là đến cuối cùng ta vẫn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó. Thuần Vương quá mức chú trọng đến đứa bé này, hơn nữa Hoàng thượng cũng chú ý mật thiết đến đứa bé này, cuối cùng ta cho rằng nơi nào đó phát sinh biến cố. Lúc trước vẫn nghe nói Giang Thủ Vọng là người rất thông minh, qua lần đánh cờ này, có thể nhìn ra được, hắn đúng là một người vô cùng thông tuệ. Nhưng người khôn khéo như vậy, tại sao lại không biết cho dù cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ ( cho dù có tài năng như thế nào vẫn có thể dễ dàng bị người khác xử lý ), hắn đánh trực tiếp vào mặt Hải gia học viện như vậy sẽ có ràng buộc rất lớn đối với con đường làm quan của hắn sau này, biết rõ nhưng hắn vẫn làm vậy.”Phụ tá cười nói “Điều này không hiểu. Người như vậy, ai thấy cũng đều yêu thích, đều mơ tưởng có thể cột chặt bên người. Thuần Vương coi trọng Giang Thủ Vọng cũng là bình thường, có người lợi hại như vậy ở bên cạnh, cộng thêm Thuần Vương thế tử lại chịu ngoan ngoãn phục tùng hắn. Thuần Vương Phủ, bên trong không có gì đáng lo. Về phần Quốc Công Gia lo lắng, cũng có đạo lý, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn nguyện ý nhập sĩ ( làm quan ). Ta thấy người như vậy, quá mức cao ngạo, có thể sẽ khinh thường nhập sĩ.”Trấn Quốc Công không nói nữa, mọi thứ xem như hợp lý, nhưng vẫn có gì đó vô cùng không hợp lý. Hắn cảm giác hình như mình đã bỏ qua điều gì đó, tuy nhiên vẫn không nói ra được đó là cái gì. Hắn theo bản năng quay sang nhìn bàn cờ kia, mặc dù không biết tại sao Giang Thủ Vọng không hạ quân cờ cuối cùng xuống, nhưng hắn vẫn sai người giữ lại. Quốc Công Gia nhìn hạ nhân chuẩn bị thu dọn bàn cờ, không biết tại sao, trong đầu dần hiện lên một ý niệm “Đừng động vào chúng, giữ nguyên hiện trạng mà cất vào kho đi.” Ý là đem nguyên bàn cờ cất vào kho, không nên thay đổi vị trí của các quân cờ.Ôn Uyển đi trên đường, nhìn La Thủ Huân đang dẫn đường ở phía trước. Lúc đầu, nàng cứ cho rằng Quốc Công Gia nhận thấy được điều gì bất thường, nên mới tới thử dò xét lai lịch của nàng, nhưng khi nhìn thấy người, chẳng qua người này chỉ thuần túy thưởng thức mình mà thôi, không có mục đích gì khác. Trong lòng Ôn Uyển có cảm giác quái dị, nàng tin trực giác của mình không có vấn đề gì, Trấn Quốc Công đối với nàng rất thưởng thức, nhưng không có một tia tìm tòi nghiên cứu. Nói cách khác, căn bản Trấn Quốc Công không có hoài nghi thân phận của nàng.Cũng tại lúc này, Ôn Uyển cảm giác thần kinh mình quá nhạy cảm. Hiện tại bộ dáng của nàng như thế nay, trình độ và tính tình nàng biểu hiện ra bây giờ hoàn toàn không giống với khi nàng là Ôn Uyển, tuyệt đối là hai người không liên quan gì đến nhau. Bất kể lúc trước hay hiện tại, nàng cũng chưa từng tiếp xúc qua với Trấn Quốc Công, làm sao hắn có thể hoài nghi nàng? Chắc chắn là do thần kinh của nàng quá nhạy cảm, cũng chính lúc này, Ôn Uyển mới phát hiện ra, mình lại bị lừa gạt giống như lần trước.Ôn Uyển nhìn La Thủ Huân hỏi “Thật sự là cha ngươi bảo ngươi mời ta tới nhà làm khách? Nếu ngươi không nói thật với ta, chúng ta liền tuyệt giao.” Nếu quả thật là cha hắn nhất định phải mời mình tới đây, hoài nghi mình hay gì đó, thì thế nào Trấn Quốc Công cũng sẽ thử dò xét hay làm chuyện gì đại loại như thế, nhưng Quốc công Gia chẳng qua chỉ ngưỡng mộ kỳ nghệ của nàng mà thôi, không liên quan tí gì đến chuyện khác. Trong chuyện này, nếu không phải là Trấn Quốc Công giả bộ ngu, thì chính là La Thủ Huân lừa gạt nàng. Mà Ôn Uyển lại tin tưởng vế sau hơn.La Thủ Huân nghe Ôn Uyển nói như thế, xấu hổ sờ sờ cái ót “Thật ra thì, ta nghe cha ta nói muốn đánh một ván cờ với Phất Khê. Ta khoe khoang khoác lác nói mình nhất định có thể mời ngươi tới nhà ta. Cha ta bảo ta chỉ giỏi mạnh miệng, cho nên ta nói, nhất định có thể mời ngươi đến. Nếu mời không được, ta tự nguyện đi quỳ Từ Đường. Thật sự, nếu ngươi không đến, ta thật sự phải quỳ Từ Đường a.”Yến Kì Hiên nhìn La Thủ Huân rất là không vui, điều này chứng minh là hắn gạt người, hơn nữa còn lừa hai người bọn họ. Yến Kì Hiên nghĩ đến lời Ôn Uyển nói lúc trước, hắn lập tức gào thét ” La Thủ Huân, bằng hữu quý ở tri giao. Lần này xem như là lần đầu ngươi phạm lỗi, coi như qua. Nếu lại có lần tiếp theo, ta với Phất Khê nhất định sẽ tuyệt giao với ngươi.” Nếu lúc ấy Phất Khê đã ình một cơ hội, thì lần này hắn cũng nguyện ý cho La Thủ Huân một cơ hội. Hai người đã tiếp xúc một thời gian dài như vậy, có tình cảm là điều đương nhiên.Ôn Uyển nhìn Yến Kì Hiên cười cười, người này cũng biết làm người tốt nữa a. La Thủ Huân nghe được những lời này của Yến Kì Hiên, hắn thật không nghĩ tới Yến Kì Hiên sẽ giúp hắn nói chuyện, tự nhiên cảm thấy ngoài ý muốn. Bất quá thấy Ôn Uyển gật đầu, cho nên miệng liền đáp ứng, tuyệt đối sẽ không có lần tiếp theo.Ôn Uyển thấy Yến Kì Hiên rốt cuộc có tiến bộ, vô cùng vui mừng, nên gật đầu với Yến Kì Hiên, ý là hắn làm rất tốt. Yến Kì Hiên thấy vậy, trong lòng rất vui vẻ.Đoàn người La Thủ Huân đi vào trong sân, sân nhỏ bố trí cũng không vượt qua kết cấu tổng thể, mặc dù phú quý hơn chánh viện một chút. Không so với Yến Kì Hiên, chỉ so với Tào Tụng, cũng thấy keo kiệt không ít. Dĩ nhiên, nếu so sánh với thư phòng nhà Ôn Uyển, đương nhiên phú quý hơn.Ôn Uyển vừa muốn nói chuyện, đã nhìn thấy ba bốn mỹ nhân đi ra, tướng mạo của từng mỹ nhân ở đây đều có thể thi thố với Đan Nương, có điều bàn về khí chất, thì đương nhiên sẽ có sự chênh lệch. Ở trong xã hội này, Ôn Uyển sớm đã thành thói quen, bên cạnh thiếu gia đều không thiếu các cô gái xinh đẹp, đây chính là phong tục.Ôn Uyển thấy cách bố trí trong phòng cũng không khác mấy, dù sao nếu so sánh với chỗ của nàng, thì cũng phú quý hơn rất nhiều. Ôn Uyển nhìn cách bố trí trong phòng La Thủ Huân, rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Thuần Vương lại nói nhà nàng là một cái ổ, thậm chí còn không bằng một cái tổ chim. Nàng đường đường là một Quận chúa nhị phẩm, sự phú quý còn không bằng một thế tử của Quốc Công Phủ. Không, phải nói là còn không bằng một nhi tử của Thượng Thư .Nha hoàn trong phòng La Thủ Huân, không giống như nha hoàn không có trên không có dưới ở Tào gia. Mấy nha hoàn này đều rất quy củ, thi lễ với hai người, dâng trà, bánh ngọt, hoa quả ướp lạnh lên, liền lui xuống. Ôn Uyển nhìn, trong lòng cảm thấy cũng không tệ lắm. Quy củ của La gia rất nghiêm khắc, cộng thêm La Thủ Huân vốn biết tính tình Ôn Uyển cổ quái, cho nên hắn đã sớm căn dặn hạ nhân trong phủ. Những người này nhận được mệnh lệnh, thì càng quy củ đến không thể quy củ hơn, vì vậy Ôn Uyển mới cảm thấy tình trạng cũng không tệ.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.