Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trở Lại Thập Niên 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố
Còn mấy đứa nhóc nhà Trần Ngân Hoàn thì càng dễ diễn hơn. Diễn từ cảnh cha mẹ của bọn họ đều mất. Câu chuyện tiến triển rất nhanh, Tô Mạn còn chọn một vài cảnh phóng đại hơn để diễn. Tuổi còn nhỏ phải đi gánh nước, ra đồng làm việc đại loại vậy. Thân hình gầy yếu mấy lần té ngã. Sau khi phóng đại, khiến mọi người cảm nhận được cực khổ chua xót, những người hàng xóm bắt đầu đưa tay ra. Hàng xóm thì Tô Mạn nhờ thím Ngưu và mấy bà thím khác diễn, nhà này giúp một ít, nhà kia giúp một ít, đứa trẻ vấp ngã cũng đứng dậy…....Sau nửa tháng bận rộn, Tô Mạn thông báo cho đại đội trưởng Quách, công tác tuyên truyền đã chuẩn bị bắt đầu. Mời đại đội trưởng Quách đến lúc đó hãy đến xem thử.Đại đội trưởng Quách bận bịu mấy ngày nay, cũng không để ý đến chuyện Tô Mạn tìm người diễn kịch như thế nào, tò mò nói: “Chú còn tưởng trước đây cháu muốn làm thử thôi.”Tô Mạn cười nói: “Để làm tốt công việc này, cháu đã bỏ ra một chút thời gian chuẩn bị. Lần này khác với trước đây, chú đi xem thì sẽ biết.”“Chắc chắn rồi, dù sao tan làm cũng chẳng có việc gì, chú đi xem công việc cháu làm thế nào.”Thế là, sau giờ làm việc ngày hôm đó, xã viên trong đội đến quảng trường nghe kể chuyện như mọi khi, nhưng lại thấy một biểu ngữ được treo trên quảng trường – hoạt động công diễn giáo dục bảo vệ quyền lợi phụ nữ và trẻ em của đội sản xuất Đại Kiều Loan.Tạm thời không nói đến chuyện này, gần đây các xã viên cũng đã nhận biết được thêm vài chữ nữa rồi, chắp chắp ghép ghép lại vẫn có thể đọc ra được.“Đây là đang làm gì thế, lại công tác giáo dục nữa à, haizzz, tôi nghe đến sắp choáng luôn rồi.” Có người phàn nàn.Mỗi lần trong đội đưa văn bản xuống, bọn họ đều nghe không hiểu. Nhưng cấp trên cũng không quan tâm bọn họ nghe có hiểu hay không, cũng ép buộc họ phải nghe. Còn mệt hơn cả làm việc nữa.Có người muốn quay về, nhưng nhìn thấy Tô Mạn đến thì lại không nỡ đi. Nghĩ chắc sau khi đọc xong văn bản rồi, cô giáo Tô sẽ kể chuyện cho mọi người nghe. Thế là lại ở lại.Dù sao cũng đang rảnh, cùng mọi người tán gẫu cũng tốt. Còn hơn là một mình quay về giường ngủ. Bụng chỉ no một nửa, nằm sao mà thấy thoải mái được.Đợi mọi người tập trung được kha khá, Tô Mạn mới bước lên sân khấu. Còn tự làm một cái micro tự chế để phát biểu.“Bà con, bà con cực khổ rồi. Hôm nay, chúng ta hãy tạo nên sự khác biệt. Trước khi bắt đầu, tôi sẽ hỏi mọi người một câu, mọi người có muốn xem phim không?”Cái gì? Xem phim?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.