Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Đổng Văn Thắng hoàn toàn không thể ngờ, năng lực chiến đấu của cậu chủ lại có thể khủng bố đến như vậy. <Đồng thời, ông ấy càng kiên định hơn khi đi theo Tô Thương, thậm chí còn cảm thấy đây là quyết định đúng đắn nhất của mình. Cùng lúc đó. AdvertisementĐổng Văn Thắng kiên cường chống chọi với vết thương trên cơ thể, từ trong xe thấy ra một hộp bằng gỗ, quỳ 1 chân xuống đất, cung kính nói: “Cậu chủ, đây là đóa Tuyết Liên năm ngàn năm, ngoài cái này ra, tôi cũng tìm thấy một trăm viên đá năng lượng, mời cậu chủ qua đây xem.” Tuyết Liên Hoa! Đá năng lượng! Tô Thương nghe xong, khóe miệng nở nụ cười, anh ấy dời tầm mắt nhìn về phía chiếc rương gỗ. Chỉ nhìn thấy một đống đá năng lượng được đặt trong rương gỗ, trên lớp trên cùng có một hộp gỗ dài bốn mươi centimet, bên trong tỏa ra linh khí dao động. Tô Thương bước tới, cầm lấy hộp gỗ trong tay, sau khi mở ra liền thấy trong hộp có một bông hoa trắng như tuyết, đó chính là Tuyết Liên Hoa, trong lòng anh lập tức kinh ngạc xen lẫn vui mừng. “Gốc Tuyết Liên này thực sự là năm nghìn năm tuổi, hơn nữa còn bảo quản tốt như vậy.” Tô Thương trực tiếp thu nó vào trong vòng lưu trữ, dự định tranh thủ có thời gian thì luyện chế Tuyết Liên thành đan dược. Đến lúc đó, anh có thể đặt chân lên tầng luyện khí tầng bảy! Sau khi qua cơn kích động, Tô Thương nhìn Đổng Văn Thắng, hài lòng nói: “Đổng Văn Thắng, ông đã giúp tôi một việc lớn, tôi nhất định phải thưởng cho ông thật tốt.” Dứt lời. Tô Thương rót hai luồng linh khí vào trong cơ thể của Đổng Văn Thắng.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.