Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi
"A Tụ." Lão gia nhìn thấy ta, vội kéo ta qua một bên, nói, "Ngươi chạy đi đâu thế hẩ? Ta và Hứa đại nhân vội muốn chết!" "Nô tỳ..." Ta đương nhiên không thể nói mình ở cùng Hoàng Thượng. Lão gia không màng tới sắc mặt của ta, vừa kéo ta đi vừa nói: "Hoàng Thượng tới rồi, may mà ngươi về kịp, mau đi chuẩn bị đi." Sắc mặt nhóm nhạc sư phía sau đều đã thay đổi, thấy ta tới, ai nấy đều mở to mắt nhìn, dường như cho rằng chính mình đang nằm mộng. Ta le lưỡi với họ, hôm nay xảy ra sự cố gì, ai cũng không được yên ổn, điểm này ta vô cùng rõ ràng. Thời điểm xoay người, thấy lão gia đưa ta một chiếc khăn lụa. "Lát nữa đeo nó lên." "Lão gia..." "Không cần hỏi gì cả, mang lên là được. Chỉ cần nhảy một điệu, đừng xuất đầu lộ diện." Lão gia nhẹ giọng, nhét khăn lụa vào tay ta. Không khỏi cảm động, ở Cung phủ, lão gia và tiểu thư đều đối xử với ta rất tốt. Kỳ thật, ta vô cùng thỏa mãn. Ta là vũ cơ của Cung phủ, ông ấy lại không thường xuyên gọi ta đi khiêu vũ trong yến hội, kỳ thật ta biết, bọn hạ nhân ở sau lưng thường nghị luận ta liệu có phải nữ nhi lão gia sinh bên ngoài hay không. Cũng vì thế, phu nhẫn mới không thích ta. Ta biết, lão gia sợ phu nhân, Cung phủ có quang cảnh như thế này đều nhờ nhà mẹ đẻ của phu nhân ủng hộ, ta nghĩ, lão gia sẽ không quên điểm này. Nhấp môi cười, ta gật đầu nhận lấy. Nhiều năm như vậy, ta cơ hồ học hết tất cả vũ đạo, chỉ có Lăng Ba, là ta tự học mà thành. Không ai dạy, cũng sẽ không có người dạy. Trên đời này, sợ rằng không ai biết rõ vũ bộ chân chính Lăng Ba ra sao. Chỉ là nghe đồn người múa hệt như tiên nữ, đi trên mặt hồ, giữa lá sen, nhẹ nhàng nâng bước. Đúng vậy, rốt cuộc điệu múa thế nào có gì quan trọng?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.