Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thịnh Thế Y Phi
Cái phiền toái này lại bị đẩy vào trong tay Nam Cung Hoài. Thế nhưng Nam Cung Hoài nếu đã có thể tung hoành sa trường, đứng vững trên triều đình mấy chục năm, há lại sẽ bị một tiểu tử dễ dàng làm khó? Lại cười nói: "Tất nhiên phải là do hoàng trưởng tôn làm chủ rồi."Tiêu Thiên Dạ ánh mắt lóe lên, nhàn nhạt nói: "Nể mặt Trường Bình cô cô, phạt ba mươi trượng để răn đe. Nhưng phải nhớ kỹ, sau khi trở về thành, còn tái phạm sẽ phạt nặng." Tuy rằng thứ tử Vệ gia cùng mẫu tử công chúa Trường Bình quan hệ ác liệt, nhưng là luật lệ đã quy định, mấy người con thứ trong Vệ gia bắt buộc phải gọi công chúa Trường Bình một tiếng mẹ cả, vì lẽ đó Tiêu Thiên Dạ nói rằng nể mặt công chúa Trường Bình là đúng, hai vị thứ tử Vệ gia liên thanh bái tạ, chuyện này phảng phất cứ như đã giải quyết xong, chỉ là mấy người này không để ý đến con ngươi đột nhiên lạnh lẽo của Vệ Quân Mạch.Kỳ thực Tiêu Thiên Dạ dù thiên vị Vệ Quân Trạch cũng là không thể làm được gì, người tinh tường đều biết cơ hội Vệ Quân Mạch có thể kế thừa Tĩnh Giang Quận Vương phủ không tới hai phần mười, tương lai Tĩnh Giang Quận Vương phủ có tám phần mười cơ hội đều sẽ rơi vào trên người thứ tử Vệ Quân Bách. Huống chi, Tĩnh Giang Quận Vương bây giờ còn chưa đầy năm mươi, phủ thái tử muốn lôi kéo Tĩnh Giang Quận Vương phủ nhất định phải tiếp cận hai người con thứ của Tĩnh Giang Quận Vương. Về phần Yến vương cùng Chu vương... Yến vương mặc dù là chống đỡ cho phụ vương hắn, thế nhưng cũng không chắc được Yến vương liền sẽ chống đỡ Tiêu Thiên Dạ. Hoàng gia tranh đấu không chỉ là các hoàng tử cùng nhau minh tranh ám đấu, hoàng tử trong phủ hoàng tôn cùng các nhóm hoàng tôn khác cũng ở giữa tranh tài, chưa từng dừng lại.Nam Cung Hoài tuy rằng không cao hứng khi hai huynh đệ Vệ gia không bị phạt nặng, nhưng cũng sẽ không làm cho hoàng trưởng tôn mất mặt. Lập tức cũng không truy cứu nữa, người ở đây đều dồn dập thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Nam Cung Mặc, ánh mắt cũng nhiều hơn mấy phần tìm tòi nghiên cứu chi ý, hiển nhiên, vị Nam Cung gia Đại tiểu thư này dù tại hương dã lớn lên nhưng cũng không dễ trêu. Tiêu Thiên Dạ liếc mắt cảnh cáo huynh đệ Vệ gia, lúc này mới nhìn về phía Nam Cung Mặc lại cười nói: "Nam Cung tiểu thư, lần đầu gặp mặt quả thực phong thái bất phàm, Sở quốc công thật có phúc lớn.""Hoàng trưởng tôn quá khen rồi, nha đầu này thực ra cực kỳ hồ đồ." Nam Cung Hoài cười nói.Tiêu Thiên Dạ cũng không để ý, nói: "Biểu đệ, Nam Cung tiểu thư, Lận công tử, mời ngồi.""Đa tạ Việt Quận Vương." Nam Cung Mặc cùng Lận Trường Phong đồng thanh nói, Vệ Quân Mạch vẫn như cũ, một mực duy trì vẻ lạnh lùng ít lời, người đây hiển nhiên cũng là thấy quen nên cũng không để ý lắm.Lận Trường Phong tựa ghế bên dưới Vệ Quân Mạch, thản nhiên hỏi: "Việt Quận Vương làm sao lại tới nơi này?"Tiêu Thiên Dạ cười nói: "Tây Phong thôn là quê cũ của Sở quốc công, có thể xuất ra một Sở quốc công tài giỏi, lớn mạnh như vậy, tự nhiên là địa linh nhân kiệt, tiểu Vương trong lúc rảnh rỗi nên ra tới đây đi dạo thôi, đúng là không nghĩ tới, Quân Mạch cùng Trường Phong cũng ở đây." Lận Trường Phong cười nhạt, cúi đầu liếc nhìn Vệ Quân Mạch đang nhàn nhã thưởng trà một cái, nói: "Cái này à? Bệ hạ không phải đã hạ chỉ tứ hôn Quân Mạch cùng Nam Cung gia Đại tiểu thư sao. Chúng ta ở đây có cái gì kỳ quái?" Đại Hạ tuy rằng không phá vỡ nề nếp như tiền triều, thế nhưng so với lễ giáo trước kia cũng không quá nghiêm khắc. Dù sao vương triều vừa lập, bách tính no đủ, đối với danh tiếng của nữ tử cực kỳ coi trọng, thế nhưng nếu đã có hôn ước thì nam nữ vẫn có thể gặp nhau, chỉ cần không phải là lén lút hẹn hò là được. Như vậy cũng giảm bớt việc nam nữ hai bên dù đã thành hôn nhưng vẫn còn thấy xa lạ, lúng túng cùng không ổn.Ý tứ Lận Trường Phong đó là: Vệ Quân Mạch ở đây là vì Nam Cung Mặc là vị hôn thê của hắn, nhưng hoàng trưởng tôn lại ở đây là vì cái gì?Ánh mắt tựa như cười mà không phải cười liếc nhìn Nam Cung Thù kiều diễm đang ngồi ở bên cạnh Trịnh thị xấu hổ, trong lòng đối với vị hoàng trưởng tôn, Tiêu Thiên Dạ này khá là đồng tình.Nói như vậy thôi chứ, hắn mới không tin Tiêu Thiên Dạ thật sự không biết đối tượng nguyên bản mà bệ hạ tứ hôn cho Vệ Quân Mạch là Nam Cung Thù. Đương nhiên cũng không thể nói Tiêu Thiên Dạ là người thứ ba chen chân, dù sao lúc mà hắn và Nam Cung Thù có tình ý thì bệ hạ vẫn chưa hạ chỉ. Thế nhưng điều này cũng không chứng tỏ được mấy hành vi mờ ám trong Nam Cung gia mà hắn lại không biết. Vào lúc này còn tại trước mặt Vệ Quân Mạch bày ra một bộ mặt vô tội cùng thân thiết dáng dấp, cõi đời này ai mới thật là người khờ đây?Nghe xong lời nói của Lận Trường Phong, Nam Cung Thù có chút tha thiết mà nhìn về hoàng trưởng tôn, đáng tiếc Tiêu Thiên Dạ lại làm cho nàng thất vọng. Phảng phất căn bản không có nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Lận Trường Phong, nụ cười Tiêu Thiên Dạ vẫn hiền lành lịch sự như trước, "Chúc mừng Quân Mạch tìm được nương tử tốt."Vệ Quân Mạch lạnh nhạt, khẽ gật đầu, "Đa tạ."Biết Nam Cung Mặc vẫn sẽ ở lại nhà dân bên cạnh như cũ, thế nhưng cả Vệ Quân Mạch cùng Lận Trường Phong thậm chí cũng ở nhờ một căn nhà trong thôn, Nam Cung Hoài lại là một trận mất mặt, chỉ có thể đem vị quản sự mới nhậm chức tàn nhẫn mà đánh cho một trận. Kỳ thực quản sự cũng rất oan uổng, hắn là người của phu nhân không sai, phu nhân trước khi đi cũng đã phân phó hắn rằng nếu như Đại tiểu thư trở về, nhất định phải tiếp đón nàng cẩn thận. Thế nhưng hắn căn bản không hề làm gì cả a, Đại tiểu thư liền ngay cả cửa Nam Cung gia cũng không có tiến vào.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.