Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiếp Thân Đặc Công
Cuối cùng Phương Dật Thiên nhìn Hạ Băng một thân mùi rượu, sắc mặt ửng hồng, thần thái đã muốn hơi say, nói: "Hạ Băng, tôi đưa cô về, cô ở chỗ nào?""Về? Tốt quá, bất quá anh đưa tôi đi ăn khuya một chút, tôi đói bụng rồi...." Hạ Băng nói."Đói bụng? Không phải chứ, cô vừa từ nhà hàng Kim Khải ra mà? Không ngờ cô cũng có một cái dạ dày lớn a." Phương Dật Thiên có chút cảm khái nói."Anh mới là dạ dày lớn! Trong khách sạn tôi chỉ uống rượu, chưa ăn uống gì sao có thể no, trước nhiều khách nhân như vậy, một cô gái sao có thể không biết xấu hổ mà mang theo đồ ăn ra chứ? Huống hồ trên bàn rượu đa số người là đến kinh rượu a, không rảnh để dùng bữa, không đói bụng mới là lạ!'' Hạ Băng vờ giận dữ nói."Làm khách là không tốt, muốn ăn sao phải ngại, bất quá chỉ trách cô da mặt quá mỏng, mặc kệ người ta, cứ ăn no bụng trước rồi tính sau." Phương Dật Thiên không cho là đúng nói."Hi." Hạ Băng nghe vậy không nhịn được che miệng cười, nhìn Phương Dật Thiên một cái nói: "Anh còn cứ ăn là quên hết sao? Xem ra da mặt anh thật dày, quả thực so với tường thành còn dày hơn.""Nam nhân một không tiền hai không quyền như tôi, da mặt nếu không dày, chỉ sợ cả đời làm đại sư! Không có tiền không quyền nếu muốn tán gái thì da mặt phải dày, da mặt dày cũng là do tôi bị thời thế bức bách mà luyện ra." Phương Dật Thiên cười nói.Hạ Băng nghe lời Phương Dật Thiên nói xong, không khỏi nao nao, lập tức khuôn mặt thêm ửng đỏ, có vẻ bâng quơ hỏi:" Theo lời anh nói chẳng phải thường xuyên đi tán gái sao?""Nói ra thật xấu hổ, có mấy lần mặt dày bám lấy, nhưng sau đó chuốc lấy thất bại tôi liền rút là được một đạo lý, xã hội hiện tại da mặt dày còn chưa đủ, không có tiền mới là vấn đề lớn a! Ai xã hội hiện tại lợi ích mới là nhất, phụ nữ thời nay cũng đều chạy theo tiền bạc danh lợi, đáng tiếc một viên ngọc sáng như tôi, lại không ai phát giác ra." Phương Dật Thiên đùa bỡn một trận, cuối cùng còn không quên tâng bốc mình một câu, nói như thật vậy.Hạ Băng nhịn không được cười lên một tiếng, trừng mắt nhìn Phương dật Thiên, nói: "Anh thật sự là ngọc sáng, sáng ngoài mục bên trong đúng không? Ha ha..... Kỳ thật xã hội hiện nay phụ nữ không nhất định chạy theo tiền bạc a, vẫn còn vài cô gái không vì tiền tài, các nàng coi trọng chính là nam nhân này có đáng tin không, có bản lĩnh thật sự không, còn phải là một nam nhân chân chính nữa a.""Cô có phải muốn nói cô là người như vậy không?" Phương Dật Thiên hỏi."Trên thực tế chính là tôi a, tôi muốn kết giao với một nam nhân sẽ không xem bối cảnh hắn, cũng không xem hắn có tiền hay có thế, tôi chỉ nhìn thái độ làm người của hắn, đánh giá xem có nên cùng hắn kết giao hay không, không hơn." Hạ Băng thản nhiên nói."Đáng tiếc a, chúng ta không hợp nhau, nếu không tôi cảm thấy mình phù hợp với yêu cầu của cô." Phương Dật Thiên cười nói."Hừ, đừng tự biên tự diễn! Bất quá tôi cũng ngạc nhiên vì sao anh cứ một mực cho rằng chúng ta không hợp? Lần trước lái xe anh cũng nói thế, cuối cùng anh chạy đi còn chưa trả lời tôi đâu." Hạ Băng nói."À..... Tôi chỉ thấy cô chắc không thể chịu nổi thói quen của tôi, quần áo bẩn ném tùy ý, tắm rửa không thay quần lót, trước khi ngủ không rửa mặt đánh răng, trên đường thường có thói quen cười nói lịch sự với các quý cô.... cô chịu nổi không?" Phương Dật Thiên thản nhiên nói xong, thần tình không thèm để ý.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.