Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiếp Thân Đặc Công
Trong không khí yên lặng giữa trời đêm u ám truyền đến một tiếng kêu thảm tan nát cõi lòng của Hỏa Xà, tiếng gào thét thê lương như tiếng quỷ khốc vọng lại từ nơi sâu nhất của địa ngục hòa với tiếng xương gãy vang lên thanh thúy giữa bầu trời đêm yên tĩnh thật vô cùng chói tai!Phương Dật Thiên lẳng lặng nhả khói, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo như có như không quét về đám lưu manh.Đám lưu manh trơ mắt ra nhìn lão đại của bọn chúng đang bị tra tấn lăng nhục không còn hình người dưới tay Tiểu Đao, dù tức giận nhưng không dám lên tiếng. Bởi vì bọn họ biết được rằng, khi đứng đối diện Phương Dật Thiên, cho dù bọn họ trở lại hoàn hảo như lúc đầu cũng không phải đối thủ của nam nhân nhìn qua nhã nhặn mà lại hiền lành trước mặt!Trong số lưu manh có mấy người khi nhìn thấy Hỏa Xà bị khi dễ đã có chút không nhịn được,hai tay khẽ động vài cái, liền bị Phương Dật Thiên mặt không đổi sắc dùng khảm đao cắt đứt gân tay. Từ lúc đó đám côn đồ mới hoàn toàn thuần phục, trước mặt Phương Dật Thiên thì cả thở mạnh cũng không dám.Phương Dật Thiên rít thuốc vào lại phun khói ra, khói thuốc lượn lờ trên mặt hắn khiến sắc mặt hắn thoạt nhìn có vẻ tiêu điều. Nói thật thì hắn cũng không thích tình huống như thế này, khi đã trở về đô thị hắn không muốn trường hợp này xảy ra, nhưng những người này cố tình không tha cho hắn, trêu chọc hắn, khiến hắn không thể không vứt bỏ bộ mặt hiền lành nhã nhặn mà lộ ra bộ dáng hung thần ác sát!Một khi đối thủ đã tìm tới cửa thì hắn chỉ còn cách giải quyết vấn đề, đây là tác phong từ xưa đến nay của hắn. Bởi vậy nên hắn không hề ngại ngần mà lộ ra bộ mặt dữ tợn, nếu làm vậy mà đổi được những ngày tháng yên ổn sau này thì hắn cũng cảm thấy xứng đáng.Hắn vô cùng tin tưởng đối với thủ đoạn tra tấn của Tiểu Đao, trong lòng hắn biết Tiểu Đao có thế thông qua tra tấn biến một người bình thường trở thành một tên phế vật sống không bằng chết, hơn nữa khi nhìn bề ngoài thì không nhận ra bất kì thương tích gì, cho dù là pháp y cao minh nhất đến xem xét thì cũng không thể nhận ra đến tận cùng là bị thủ pháp gì tra tấn.Tiếng kêu gào thê lương của Hỏa Xà theo từng trận gió đêm truyền qua, trên đường phố cạnh đó cũng đôi khi có xe chạy ngang, nhưng người trong xe chỉ là nhìn thoáng qua rồi rời đi. Đối với thành phần dân chúng trí thức nơi thành thị mà nói, cuộc sống yên ổn là quan trọng nhất, bọn họ cũng không hi vọng mình bị cuốn vào vòng xoáy thị phi này."Ta nói, ta nói... Van cầu ngươi... Van cầu ngươi đừng hành hạ ta nữa ... Ta nói, ta nói hết..." âm thanh thê lương của Hỏa Xà từ bên kia truyền tới, mờ mờ ảo ảo xen lẫn vài tiếng khóc nức nở.Phương Dật Thiên cười lãnh nhạt, ném tàn thuốc trong tay xuống đất rồi dùng chân dẫm bẹp."Đại ca, tiểu tử này đã mở miệng, còn tiếp tục nữa không?" Tiếng nói như sấm rền của Tiểu Đao vang lên."An phận ngồi yên đó cho ta!" Ánh mắt sắc bén của Phương Dật Thiên đảo qua mặt đám lưu manh, rồi xoay người bước tới bên cảnh Hỏa Xà cất tiếng cảm thán, "Trước tiên ngừng tay đã, xem thái độ của hắn, nếu không biết phối hợp thì lại tiếp tục cũng không muộn."Hỏa Xà lúc này như một đống bùn nhão chảy ra nằm xụi lơ trên mặt đất, từ trên người truyền ra từng trận lại từng trận đau đớn khiến hắn gần như không nhịn được mà muốn chấm dứt sinh mạng mình để kết thúc mọi chuyện.Chẳng qua, tất cả bộ vị toàn thân hắn ngoại trừ đầu có thể chuyển động chút đỉnh, thì các bộ vị còn lại từ cổ trở xuống không đào đâu ra một tia khí lực, hắn hoài nghi thân thể mình có thể hay không là dưới tra tấn tàn bạo phi nhân tính của Tiểu Đao đã hoàn toàn bị hủy.Phương Dật Thiên chỉ cần vỏn vẹn liếc nhìn một lần thì đã xác định Hỏa Xà từ nay đã trở thành một phế nhân, cho dù sau này có qua trị liệu thì cũng chỉ có thể nằm im trên giường, hai tay thì ngay cả cầm bát cơm cũng không cầm nổi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.