Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thiếp Thân Đặc Công
Phương Dật Thiên nghe thấy tiếng Lâm Thiên Tuyết từ phòng tắm đi tới, hơn nữa còn từng bước từng bước hướng về phòng của nàng. Hắn ngay cả tâm đâm đầu vào tường cũngđều có, trong lòng không ngừng mắng bản thân, con mẹ nó cái tội bức, khi không vô cớ tiêu sái tiến vào phòng của thiên kim đại tiểu thư làm chi cơ chứ? Vào rồi không nói, hết lần này tới lần khác lại ngay lúc đại tiểu thư từ phòng tắm đi ra. Nếu như hắn giờ phút này mạo muội đi ra ngoài khẳng định là sẽ đụng phải Lâm đại tiểu thư, nhưng không đi ra thì Lâm đại tiểu thư vô phòng cũng bắt quả tang ngay hắn, thật con mẹ nó đúng là xui xẻo liên miên mà!"Không được, mình phải nhanh chóng tìm chỗ núp, quyết không thể để cho Lâm Thiên Tuyết chứng kiến mình ở trong phòng nàng!" Phương Dật Thiên trong lòng thầm nghĩ, dựa vào tính tình của Lâm Thiên Tuyết, nếu chứng kiến hắn thật đang ở trong phòng nàng, khỏi nghĩ cũng biết, nàng khẳng định là không tha cho hắn, khẳng định sẽ mang hắn chửi bới không thể phản lại.Đối với Phương Dật Thiên mà nói, bị mắng là chuyện nhỏ, mất danh dự là chuyện lớn. Nếu Lâm Thiên Tuyết không suy nghĩ mà bảo hắn tiến vào phòng nàng có ý đồ rình coi, vậy chẳng phải một đời danh tiết của hắn bị hủy không còn sót lại chút gì rồi sao?Đây là chuyện tuyệt đối không thể, thật vất vả mới có thể thành lập ấn tượng tốt đẹp trong trái tim của Tiêu Di, như thế nào lại có thể để vì như vậy mà làm mất hết không còn chút gì?Ngay thời khắc mấu chốt, Phương Dật Thiên hiển lộ bản sắc anh hùng, trong nháy mắt trấn định xuống, ánh mắt của hắn thoáng nhìn qua, thấy được bên góc trái phòng của Lâm Thiên Tuyết có đặt một cái tủ quần áo. Tâm vừa động, sau đó liền nhón mũi chân, bay nhanh tới bên cạnh tủ.Tủ quần áo này đại khái có 7,8 cửa tủ, Phương Dật Thiên tiện tay mở tủ quần áo thứ 3 ra, sau đó thân thể liền rụt vô. May là tủ quần áo này không gian rất lớn, lúc chui vào còn có thể ngồi chồm hổm được. Ngoài ra, phía trên cửa tủ còn lưu lại vài cái lỗ hổng, xem ra là dùng để thông gió. Bởi vậy Phương Dật Thiên sau khi ngồi xổm xuống liền có thể thông qua những lổ này mà chứng kiến tình huống bên ngoài.Sau khi Phương Dật Thiên tiến vào tủ quần áo không bao lâu, thì trong phòng vang lên những tiến bước chân rất nhỏ. Tiếp theo, Phương Dật Thiên từ trong lỗ hổng trên tủ thấy được Lâm Thiên Tuyết. Trên người của nàng mặc một cái áo bó sát màu hồng nhạt, bên dưới cũng là quần jean bó sát người, hoàn toàn đem hết những gì nổi bật lả lướt trên cơ thể nàng lộ ra, vẻ đẹp thanh thuần mỹ lệ cứ thế từ từ tản ra từng cơn từng cơn, nhìn vào mê người vô cùng.Phương Dật Thiên ở bên trong tủ áo, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, có thể nói là ngừng thở luôn mới đúng. Tâm tình có một chút khẩn trương, nếu như Lâm Thiên Tuyết phát hiện hắn trốn bên trong tủ quần áo. Như vậy, vô luận hắn có giải thích như thế nào đi nữa thì cũng vô ích, sự thật chứng tỏ cái hắn gọi là ẩn thân trong tủ quần áo chính là để tiến hành rình coi Lâm Thiên Tuyết!Bất quá may mắn chính là, Lâm Thiên Tuyết sau khi đi vào phòng liền duỗi người ra nằm xuống chiếc giường lớn mềm mại, trong miệng lại còn lẩm bẩm: "Phương Dật Thiên ghê tởm, thật sự là một hỗn đản lưu manh mà, lần nào cũng chọc mình tức giận, hừ, đồ hỗn đản đáng chết!"Phương Dật Thiên ở trong tủ quần áo nghe xong có chút bất ngờ, không nghĩ tới Lâm Thiên Tuyết lại tức và hận mình đến như thế, chẳng lẽ mình bình thường thật là khiến cho nàng tức giận đến vậy ư? Hình như cũng không phải à, chỉ là nói giỡn thôi, còn chưa đạt tới tình trạng tức giận mà?"Phương Dật Thiên đáng chết, một ngày nào đó nhất định sẽ cho anh đẹp mắt, hừ!" Lâm Thiên Tuyết nằm ở trên giường hừ một tiếng, rồi sau đó nàng xoay chuyển ánh mắt, thấy bộ tình thú nội y cực kỳ gợi cảm đặt ở trên giường. Nàng có chút hứng thú cầm lên, lật qua lật lại nhìn một chút, thì thào nói, "Hứa Thiến bảo loại nội y này mặc rất gợi cảm, nhưng mà...... Lộ quá đi à, mình nhìn thấy cũng xấu hổ khi mặc nữa!""Bất quá......" Lâm Thiên Tuyết đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, khuôn mặt tuyệt mỹ tinh xảo không chút tỳ vết của nàng có chút ửng đỏ, nàng giảo hoạt cười, tự nói, "Dù sao trong phòng cũng không có người khác, đóng chặt cửa lại, lén mặt thử chung quy cũng đâu có sao?"Phương Dật Thiên trốn ở trong tủ quần áo sau khi nghe Lâm Thiên Tuyết nói xong suýt chút nữa khống chế không được xịt hết máu mũi ra rồi, không phải chứ, tiểu ny tử này thật sự định mặc bộ tình thú nội y kia ư, như vậy chẳng phải mình trở thành...... Kẻ rình coi rồi ư?Tiếp theo, Phương Dật Thiên vừa thấy Lâm Thiên Tuyết bắt đầu thôi là đã đủ khiến cho hắn biểu diễn màn phun máu mũi rồi.Chỉ thấy Lâm Thiên Tuyết nhảy xuống giường, cầm lấy bộ tình thú nội y đó nhìn một chút, trên mặt mang theo một tia thẹn thùng cùng tiếu ý. Rồi sau đó nàng bắt đầu cởi đồ ra, trước tiên liền mang chiếc áo màu hồng nhạt bó sát trên thân bỏ ra.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.