Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Táng Kiếm
Khi ta chạy đến bên hồ, có bảy tám người trọng thương đang nằm ngửa khắp tứ phía.Sở Tạ chỉ mũi kiếm vào Khúc Du.Đều là sư huynh sư đệ đồng môn, sao ngươi lại tàn nhẫn như vậy?Bọn họ bị thương còn cứu chữa được. Ta động thủ cũng chỉ để bảo vệ mình.Thù diệt môn ta không thể không báo.Ta đã nói rồi, không phải ta làm.Tiếp chiêu đi.Ngươi không phải đối thủ của ta.Trong nháy mắt, gió nổi trên mặt đất cuốn lấy hoa bay khắp trời. Ta không phân rõ đúng sai, không phân rõ số mệnh. Ta trông thấy một tia sáng nhạt lóe lên rồi vụt tắt. Bản thân như đang rơi vào bóng đêm tăm tối, vạn kiếp bất phục. Dường như ta đang nằm mơ, nhưng hình như cũng không phải, ta quan sát hết thảy những thứ đang diễn ra phía trước. Một giọt nước mắt rơi xuống mặt hồ, gợn sóng hình tròn nổi lên mặt nước.Sở Tạ đáp xuống khoảng đất trống bên cạnh ta, khóe miệng y có vết máu.Ta nói rồi, ngươi không phải đối thủ của ta, ngươi đi đi. Khúc Du nhàn nhạt nói.Có lẽ thế chăng?Sở Tạ lộ ra nét cười thê lương tuyệt vọng, ta cảm nhận được một cơn ớn lạnh dán vào giữa cổ, cánh hoa màu tím nhạt bay bay trên không trung rồi chìm vào bầu trời đêm đen nhánh.Nếu vậy thì sao? Ta không phải đối thủ của ngươi thì sao? Ngươi biết rõ lời mời tối nay là một cái bẫy, nhưng vì nàng mà ngươi vẫn tới. Nói như vậy, ta đánh cược thêm lần nữa cũng chưa chắc đã thua.Buông nàng ra. Ta đã nói chuyện năm xưa không phải do ta làm.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.