Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Là Nữ Phụ Không Phải Nữ Chủ
Tặng bạn: DiemNguyen196Sau khi nghĩ mệt và ăn kem xong cả 4 người cùng đi mua sắm tiếp. Đi được 1 lúc Minh Nhã kéo Thiên Vũ tách ra khỏi 2 anh em nhà họ Diệp.Trong lòng chàng thiếu niên mừng thầm. "Em biết mà chị có tình ý với em phải không? Thôi không sao em hiểu hết mà".Có phải thằng nhóc này có vấn đề về thần kinh không? Hay là bị bệnh tự luyến? Cô thở dài ngao ngán. "Này nhóc, anh nhóc hiện tại đang ở đâu?" "Chị thiệt là... mở miệng ra là nhắc đến anh của em. Chị xem em là cái gì?" Chàng thiếu niên tỏ vẻ uỷ khuất dựa vào người cô. Mới ở riêng được 1 chút với chị tiểu Nhã vậy mà chị nỡ lòng nào nhắc đến anh trai của em chứ."Sau này anh cậu sẽ cưới tôi vì thế tôi xem cậu là em chồng". Cô trêu chọc nói. Lãnh Thiên Hàn đành mượn chút uy danh của anh rồi.Ở 1 nơi nào đó có người nào đó bị hắc hơi. "Chắc có ai đang nói xấu mình.Trở lại với Minh Nhã "Chị... chị... thiệt khiến em đau lòng". Chàng thiếu niên hiện trang bây giờ lòng đau đớn vô cùng. Trái tim như đang rỉ máu."Tôi đùa thôi, thật ra tôi tìm anh cậu là có 1 chuyện quan trọng nhờ anh cậu giúp. Cũng chỉ có anh cậu là người giúp được tôi". Haizzz không đùa nữa. Bộ cậu định dựa tôi đến bao giờ?"Thật sao? Anh em đi công tác 2 đến 3 tháng nữa mới về. Chị có cần anh em gấp không? Để em gọi anh em về". Chàng thiếu niên lấy lại được sức sống hí hửng nói."Thôi không cần đâu. Tôi không vội". Cậu làm như anh cậu là 1 món đồ vậy. Bộ cậu nghĩ cần là có sao?"Em coi như cũng đã giúp chị. Chị phải thưởng cho em". Ánh mắt con cún."Được khi nào rảnh tôi làm món ăn đãi cậu xem như lời cảm ơn". Cô không cần suy nghĩ mà đáp ngay."Dạ em sẽ đợi". Nếu chị nói vậy em thì em nên tìm lợi ích từ chị rồi. Chị làm món ăn còn em sẽ ăn chị. He he chị thật ngây thơ.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.