Ta Có Một Toà Đạo Quan

Chương 28: 28: Du Hồn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Có Một Toà Đạo Quan

“Ha ha.” Phó Yểu cười khoái chí như thể vừa nghe được một truyện hài: “Chọc ngươi thôi.

Không cần động đao, hiện tại lưỡi của ngươi đã là của ta.

Chúc mừng trước nhé, đêm nay ta sẽ dẫn các ngươi đi trải nghiệm sự đời.”“Hả?” Đại Lang không hiểu chuyện là sao, vội hỏi lại: “Nhưng mà hiện tại đệ vẫn có thể nói mà.”“Bởi vì ngươi là hồn phách, hồn phách nói chuyện cần dùng lưỡi sao?” Phó Yểu ghét bỏ mà nhìn hắn một cái, lại mở miệng châm chọc: “Xem ngươi ngu ngốc chưa kìa, sau này từ bỏ ý định thi khoa cử gì đó đi.”“Thì ra là như vậy?” Đại Lang nhanh chóng trở nên vui vẻ: “Đệ không biến thành người câm.” Nhưng rất nhanh, hắn lại nghĩ đến một việc: “Nếu hồn phách nói chuyện không cần đầu lưỡi, thế vì sao Tam Nương tỷ tỷ ……” Dù Đại Lang không nói hết câu, nhưng Phó Yểu cũng hiểu là hắn đang thắc mắc về chuyện Tam Nương bị nói lắp.“Bởi vì trời sinh đã như thế.” Phó Yểu không nhanh không chậm đáp.Đại Lang thật cẩn thận liếc nhìn Tam Nương, có ý dò hỏi: “Vậy……tật này có chữa được không?”“Vì sao không chữa được?” Phó Yểu không trả lời mà hỏi ngược lại.Tam Nương ở bên cạnh vừa nghe mấy lời này liền không khỏi ngẩng đầu lên nhìn.Nàng há miệng thở dốc, một lúc lâu sau mới cất tiếng hỏi: “Thật sự, có thể chữa?”“Nhìn ta làm gì, không có cách nào đâu.” Phó Yểu liếc mắt nhìn Tam Nương một cái thật sâu, tiếp tục nói: “Ta không trị được tâm bệnh.”…............Trời dần dần vào đêm, dân làng ở dưới chân núi đã sớm ngủ say.

Chỉ thỉnh thoảng có vài tiếng chó sủa, nhưng rất nhanh, tất cả đều trở về yên lặng.Lúc này, trên đường nhỏ trong núi, hai người áo trắng một trước một sau nâng cỗ kiệu, đi trên đường núi gập ghềnh lại như giẫm trên đất bằng.

Một nam một nữ đi bên cạnh cỗ kiệu, trên người cả hai đều mặc một bộ quần áo màu trắng.Nếu để người khác nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ bị dọa cho sợ tới mức chạy mất dép.“Quan chủ, hình như không có ai.” Đại Lang chột dạ nói với Phó Yểu.

Bây giờ đã là nửa đêm rồi, xung quanh thì trống rỗng không có một bóng người, hắn không khỏi cảm thấy sợ hãi, hoàn toàn quên mất việc mình cũng đã chết và đang là một du hồn..


Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top