Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo
Bùi Lăng đưa tay đón đỡ, nhanh chóng xoay đánh với hắn ta.Sau một lúc lâu, khắp nơi trong phòng hỗn loạn, mấy người Lý Tư Quảng, Chu Di, Bùi Lăng đều loang lổ vết máu, da tróc thịt bong, thảm nhất là Lý Tư Quảng, đùi phải của hắn ta bị Bùi Lăng đạp gãy trong lúc đánh nhau, một đoạn xương cốt màu trắng cứ thế đâm rách da thịt, hình thành một góc độ cực kì quỷ dị.Đương nhiên lúc Bùi Lăng làm như thế cũng không thoải mái, Chu Di nhân cơ hội bẻ gãy ba ngón tay trên tay trái của hắn, lúc này cũng mềm nhũn rủ xuống cạnh người.Người duy nhất tốt hơn chút là Miêu Thành An, cơ thể hoàn hảo, chỉ có dưới mũi dính vết máu.Nhưng sắc mặt Miêu Thành An tái xanh!Bởi vì, vừa nãy Bùi Lăng ỷ vào Thiết Cốt cực phẩm và lớp lụa mỏng màu xám nhạt có sức phòng ngự kinh người mắt thường không thấy được, lấy cứng chọi cứng vung quyền đấm cước đá về phía hắn ta, trộm nhặt lên Yếm Sinh Đao.Bùi Lăng cầm Yếm Sinh Đao trong tay, nhưng không có ý đuổi tận giết tuyệt, không phải hắn nhân từ nương tay, cũng không phải kiêng dè phạt tiền, mà lúc này hắn cũng là nỏ mạnh hết đà, phải nhờ vào Yếm Sinh Đao chống đỡ mới không ngã xuống, vừa thở dốc từng hơi, vừa cảnh giác giằng co với ba người.Một lát sau, Lý Tư Quảng ho khan vài tiếng, nói: "Ngươi trốn được mùng một không trốn được ngày rằm, ngươi tưởng tối nay lưỡng bại câu thương, thì chuyện này sẽ trôi qua sao? Chỉ cần ngươi còn ở ngoại môn, không giao Yếm Sinh Đao ra, ngươi sẽ không có ngày nào được sống dễ chịu! Biết điều...""Vậy lão tử giết các ngươi trước!" Bùi Lăng đột nhiên nâng đao lên, chỉ vào ba người hét to, "Giết các ngươi diệt khẩu, sau đó thay hình đổi dạng cho Yếm Sinh Đao, ai biết được?!"Lý Tư Quảng thay đổi sắc mặt, Miêu Thành An cũng vô thức lấy ra một tấm phù lục kích hoạt... Chỉ là chưa ném phù lục ra, đã thấy Bùi Lăng hung hăng nói xong một câu, lập tức kéo cửa ra, xoay người chạy.Bùi Lăng chạy ra khỏi sân nhỏ, mặc dù không nghe thấy tiếng đuổi theo, lại không dám ở lại, nhớ đại khái địa hình đã thấy trên sa bàn trước đó, sau khi suy tính một chút xem có nên đi tìm Bùi Hồng Niên không, nhưng nhanh chóng bác bỏ quyết định này, lại chạy về phía cây cối rậm rạp ít người.Dù sao nhìn từ lời nói của ba người Lý Tư Quảng, bọn họ không kính trọng Trịnh Kinh Sơn là bao, đừng nói đến Bùi Hồng Niên?Hơn nữa, nếu Tôn Ánh Lan kia còn ở chỗ Bùi Hồng Niên... Vẫn nên chạy đến chỗ không ai sẽ ổn thỏa hơn.Khoảng gần nửa canh giờ sau, Bùi Lăng thở hổn hển dừng lại một chỗ trong rừng rậm.Từ nhỏ hắn đã ra vào Nguyên Mỗ sơn, đã quá quen với việc qua đêm trong núi rừng, lúc này đi xung quanh một vòng, xác nhận trong rừng không có người, cũng không có dã thú có tính uy hiếp, chỉ có một ít chim chóc sâu bọ, cuối cùng cũng yên lòng.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.