Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sư Phụ Ta Cùng Ngươi Phi Thăng
Lần này ngũ đại phái của giới tu chân tề tựu trên đỉnh Lao Sơn, là một sự kiện lớn đối với cả năm tông môn. Trừ Luyện hồn tông chủ tu luyện hồn thì bốn môn phái còn lại đều có pháp môn bí truyền khác nhau.Phía tây địa đồ nước Xích Quỷ là non sông hùng vĩ. Những dãy núi trải dài vô tận ôm lấy biển Nam Hải. Nổi tiếng nhất nơi ấy là vùng núi nằm ở giữa đồng bằng bằng phẳng bao la. Gồm hơn bốn mươi ngọn núi lớn nhỏ liên kết thành một quần thể, trong đó có bảy ngọn núi, hay còn gọi là Thất Sơn,ngọn núi cao nhất là núi Cấm. Trên ngọn Thất Sơn có một môn phái tọa lạc. Môn phái này lấy tên núi mà đặt, được gọi là Thất Sơn môn. Tu sĩ nơi đây là những đạo sĩ chuyên tu bùa phép, có danh tiếng rất thịnh trong tu chân giới. Thất Sơn không cao, nhưng cổ nhân lưu truyền:" Núi không cần cao, có tiên ắt linh." Chính là để miêu tả về nó. Hang núi ngậm mây, suối cong nhả ngọc, cảnh vật đẹp nên thơ hữu tình. Nơi này linh thảo phong phú, có loại linh thảo tên là Hương thảo, hương thơm bay xa ngàn dặm. Thế nên nó còn có tên khác là Thất Sơn Bảo Sơn. Đạo sĩ Thất Sơn môn sống giữa núi thiêng, quanh năm thổ nạp linh khí, dùng cảm ngộ thiên địa mà sáng tạo phù chú. Sức mạnh không thể bàn.Ngược lại, về phía tây nước Xích Thần, giáp biên giới cao nguyên nước này có một vương quốc khác tên là Mu Tang,nằm khuất xa trên một dãy núi dài quanh năm băng tuyết tên gọi Hy Mã Lạp Á, bốn bề cách biệt, bao quanh bởi những ngọn núi cao xuyên thẳng trời mây. Vương quốc này chỉ có một tông môn duy nhất được công nhận, Liên Hoa tông. Người dân nước này lấy tôn chỉ của Liên Hoa tông làm tín ngưỡng. Nơi đây, không tín Thần, không tín Quỷ, họ tin vào nhân quả và duyên pháp. Dù là người thế tục hay tu chân của vương quốc, đều nhất tâm nhất niệm lấy từ bi làm gốc. Liên Hoa tông là đại tông môn chính phái của tu chân giới. Pháp môn nổi tiếng của tông môn này là Đại Thủ Ấn.Vùng sa mạc hoang vu, gần kề thảo nguyên mênh mông nước Xích Thần, lại có một tông môn khác lấy ngự thú làm sở trường. Tu sĩ tông môn lấy chim ưng làm bạn, trực tiếp rong ruổi trong thảo nguyên. Tên là Kim Bằng Môn. Không ở nơi núi non địa linh nhân kiệt, khí hậu của nơi này quanh năm khắc nghiệt, thế nên pháp môn kiêm tu lại là pháp môn luyện thể đầy hoang dã, bạo lực. Tu sĩ của Kim Bằng môn khi giao đấu, trực tiếp dùng thân pháp và sức mạnh thân thể nghiền áp đối thủ, lại thêm linh sủng trợ công, rất khó đối phó. Khác với các tông phái khác, Kim Bằng môn không thu đồ đệ bằng cách mở sơn môn chào đón người thế tục. Họ chỉ thu nhận những đứa trẻ từ các tộc người du mục, sau đó đem về tông môn huấn luyện. Trẻ con trong tông môn tiếp xúc rất sớm với dã thú, ăn ngủ cùng chúng như bạn, đến lứa tuổi nhất định thì vào Linh Thú Sơn của tông môn tìm linh thú lập khế ước. Tuy nói là tu sĩ Kim Bằng môn nhưng trong hàng ngàn vạn chim ưng trên thảo nguyên, không phải tu sĩ nào cũng có thể sở hữu, chỉ khi tu luyện đến trình độ nhất định, được tông môn coi trọng mới được lập khế ước. Tục truyền, linh vật trấn phái của môn phái này là một con Kim Bằng, sải cánh bay ngàn dặm, đời đời thủ hộ cho môn phái.Lại nói tiếp, một tông môn về danh khí tuy không thịnh bằng nhưng sừng sững không ngã trong tu chân giới chính là Vạn Độc Cốc. Ngự trị ở nơi nằm giữa biên giới nước Xích Thần và Xích Quỷ, cách Động Đình hồ hai vạn dặm về phía tây, trên một dãy núi có tên gọi Thập Vạn Đại Sơn. Nơi này là chốn rừng thiêng nước độc, rắn rết độc xà nhiều vô số. Cũng không biết từ bao giờ, nhưng đến khi Vạn Độc Cốc xuất thế, tu sĩ bốn bể phải kính ba phần. Môn phái này đúng với tên gọi của nó, dụng độc như thần, khiến quỷ cũng phải khiếp sợ. Vạn Độc Cốc có hai dạng tu sĩ, đó là tu sĩ tu Vu thuật và tu sĩ dùng Cổ thuật. Trong đó Vu là tồn tại thần bí ít được lưu truyền, nhưng Cổ thuật vừa ra, liền không thể giải. Đối với tu sĩ Vạn Độc Cốc họ chơi độc như người tu sĩ sử dụng pháp bảo, nếu trên đường hành tẩu tu chân giới, gặp người của Vạn Độc Cốc nên kính nhi viễn chi, dùng lễ mà đối đãi. Người Vạn Độc cốc, có thể dùng độc hại chính mình, rồi lại tự giải độc cho mình, nổi tiếng là ngoan độc.Đó chính là bốn đại môn phái lần này sẽ có mặt trên Lao Sơn, cùng với Luyện hồn tông tham gia một đại hội. Đây không chỉ là gặp mặt giao lưu cho các tu sĩ, trong đó cũng là sự so bì ngầm phân tranh giữa các đại tông môn, quyết định vị thế của tông môn với các đại tông môn còn lại.Vì sự kiện này liên quan đến thể diện và uy thế của tông môn, nên chưởng môn Hứa Vĩ Xương thực sự rất coi trọng. Vấn đề so đấu của tầng lớp đệ tử luyện khí, trúc cơ và kim đan cũng được ưu tiên hàng đầu.Chỉ còn hai tháng là sự kiện lớn diễn ra, lần này Lao Sơn là chủ, bốn tông môn còn lại là khách, không khỏi phải chuẩn bị sớm một chút. Các đệ tử đang lịch luyện và chấp hành nhiệm vụ bên ngoài đều được gọi trở về. Thế nên, mười ba ngọn núi của Lao Sơn người qua kẻ lại vô cùng đông đúc. Ngày ngày việc thường thấy là ánh sáng pháp bảo ra vào trên bầu trời.Các đệ tử cảnh giới từ luyện khí, trúc cơ đến kim đan đều được tông môn chọn ra năm người để tham dự đấu pháp. Tiểu Điềm tất nhiên không được lựa chọn, vì nàng không phải tu sĩ có linh căn cao, tu sĩ trúc cơ trong tông môn lại rất nhiều, căn bản không đến lượt nàng. Trên sự vụ điện, có một tấm bảng, trên đó ghi tên các đệ tử sẽ đại diện tông môn trong lần đại hội đấu pháp lần này. Năm luyện khí, năm trúc cơ, năm kim đan. Ngoài ý muốn trong danh sách này có ba người nàng biết. Đó là Mạc Phàm sư huynh, Chu Yên sư đệ, và cuối cùng là Vị Thành, thiếu niên âm nhu ở Bách Việt thành.Tiểu Điềm không có suy nghĩ gì khi nhìn thấy bảng danh sách không có tên mình. Vì theo nàng, tư chất của nàng đúng là rất kém, cảnh giới hiện giờ dù cao thì cũng do sư phụ nàng dốc sức. Nhưng nàng không hề nghĩ đến không có tu sĩ nào tư chất kém cỏi lại trúc cơ thành công dù chỉ dùng một viên trúc cơ đan. Không có cơ hội cùng người ta đấu pháp nên nàng cũng không biết uy lực thực sự chiêu Vẫn Tinh của nàng lớn thế nào so với một tu sĩ trúc cơ. Hai năm này, nàng luyện vô số lần chiêu thức của Ngự Lân kiếm pháp, cũng luyện vô số lần Vẫn Tinh. Người duy nhất nhìn thấy tiến bộ của nàng chỉ có một người, Đoạn Lãng. Nhưng mỗi lần khi Tiểu Điềm thi triển cho hắn xem, hắn sẽ nhìn kĩ, chỉ ra thiếu sót trong đó rồi kết luận với nàng là có thể xem là uy lực của tu sĩ trúc cơ bình thường.Thật ra, với tư cách là một đại trưởng lão, hắn có thể đề cử Tiểu Điềm, nhưng hắn không làm thế.Lúc hắn đang ngồi vẽ tranh trong động phủ, Tiểu Điềm chạy về thông báo hắn biết những thông tin mà nàng nghe được, hắn chỉ lạnh nhạt đáp:“Ừm, ta đã biết rồi.”Cho đến khi Tiểu Điềm tò mò về bốn phái kia, hắn mới kể cho nàng về những tông môn đó. Đến khi nghe xong, Tiểu Điềm cảm thấy thế giới tu chân quả thật vô cùng rộng lớn, người nào cũng có, đạo nào cũng thật lợi hại. Nhưng xuất phát từ tâm lý của một đệ tử, nàng vẫn hỏi hắn:“Sư phụ, lần này đệ tử không được tham gia, sư phụ có cảm thấy xấu hổ không?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.