Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sinh Con Thời Mạt Thế
Nhìn tình hình hiện tại, Tạ Hào Thế rõ ràng đã bị zombie cắn. Hoặc anh ta sẽ thành zombie, hoặc sẽ thành dị năng giả, khả năng sau lớn hơn hẳn. Dáng vẻ chờ chết của Tạ Hào Thế rõ ràng là không cam lòng, không cam lòng lại chết như thế, nhưng lại rất nhẫn nhục chịu đựng, thật bi đát làm sao.“Ra tay đi, đừng chần chừ nữa.”Một lúc lâu sau, Tạ Hào Thế nhắm mắt lại, giọng nói khàn khàn. Anh ta cho rằng Tô Tô chần chừ không xuống dao là do Tô Tô niệm tình anh là người quen, không nhẫn tâm?Tô Tô cười mê hoặc, thu dao trong tay lại, nhẹ nhàng nói: “Tôi thấy anh vẫn còn sức lực nói chuyện, đầu óc vẫn rất tỉnh táo, chưa chắc sẽ biến thành zombie. Vậy thì bây giờ tôi không giết anh, một tiếng sau tôi sẽ quay lại. Nếu như anh biến thành zombie, tôi đương nhiên sẽ không nương tay, nếu không biến thành zombie thì nhớ kỹ anh nợ tôi một cái mạng! Sau này tôi có chọc giận anh chuyện gì thì nhớ ân huệ tôi không giết anh hôm nay là được.”Nói xong, Tô Tô bỏ ra ngoài siêu thị, thuận tay cầm một túi hạt dưa, đứng ở giữa siêu thị và cửa hàng vật liệu xây dựng, vừa cắn hạt dưa vừa bảo vệ cha mẹ mình. Cô cũng tiện tay giải quyết những con zombie đang tiến lại siêu thị luôn.Cô chạy đến giết zombie cả hai phía, thỉnh thoảng vào trong cửa hàng quần áo bên cạnh lấy mấy bộ quần áo, vào trong siêu thị lấy một ít lương thực thực phẩm; còn dừng lại thảnh thơi cắn hạt dưa, tròn mắt nhìn cha mẹ cô đang bận rộn chuyển xi măng lên xe bán tải. Trong siêu thị, Tạ Hào Thế quay đầu lại có thể nhìn thấy Tô Tô qua giá để hàng, khuôn mặt vẫn luôn cương nghị cũng có chút cảm động.Cô gái này mồm miệng ác độc, tỏ ra không quan tâm đến sự sống chết của anh, nhưng vẫn đứng canh giữ bên ngoài siêu thị cho anh. Bất kỳ con zombie nào ngửi thấy mùi máu tanh tiến lại gần đều bị Tô Tô chặn bên ngoài. Thời khác đó, Tạ Hào Thế cảm thấy bóng lưng của Tô Tô rất dịu dàng.Zombie trên con đường này nườm nượp nối đuôi nhau kéo đến, Tô Tô liếc nhìn đồng hồ đã qua hơn một tiếng rồi, cha mẹ cô vẫn đang lục lọi trong cửa hàng vật liệu xây dựng bên cạnh. Cô quay lại liếc nhìn Tạ Hào Thế vẫn chưa có triệu chứng biến thành zombie nên hỏi:“Chúng tôi phải đi rồi, anh đi cùng chúng tôi hay ở lại đây?”Đương nhiên là muốn đi cùng gia đình Tô Tô rồi. Nếu không đi, lẽ nào ở lại đây làm thức ăn cho zombie sao? Tạ Hào Thế không hề tức giận cười với Tô Tô, bởi vì thái độ với Tô Tô đã thay đổi nên nụ cười của anh ta ẩn chứa sự cưng chiều mà ngay bản thân anh cũng không phát hiện ra. Bàn tay ấn lên cổ nới ra, anh ta nhìn xuống vết cắn – hơi nhức nhưng không đau đớn mấy.Chống tay vào giá để hàng, Tạ Hào Thế gắng gượng bò dậy. Tô Tô thấy động tác của anh quá chậm, sốt ruột giơ tay định đỡ cánh tay anh, nhưng lại đột nhiên cảm thấy tay tê rần. Cô hốt hoàng, lập tức thu tay lại, lùi về sau một bước, nhìn Tạ Hào Thế, “Anh…”Tạ Hào Thế mờ mịt nhìn gương mặt biến sắc của Tô Tô, dường như cũng hiểu cơ thể mình có gì là lạ. Anh đứng thẳng người, mở hai tay ra xem thì thấy một tia sét màu tím bỗng nhiên hiện ra.Dưới ánh mắt kinh ngạc của Tô Tô, Tạ Hào Thế siết tay lại. Tia sét màu tím đang lơ lửng trên lòng bàn tay anh đã bị thu vào trong nắm tay. Anh lại xòe tay ra, sau mấy lần lặp đi lặp lại, gần như cuối cùng cũng tìm được cách có thể điều khiển tia điện trong tay, anh ta ngẩng đầu cười với Tô Tô.“Đây là cái gì?”Tuy hỏi Tô Tô nhưng thấy cô kinh ngạc như vậy, anh ta cũng không mong đợi một câu trả lời. Tạ Hào Thế tự trấn tĩnh lại, đi ra khỏi cửa siêu thị, phóng tia sét trong lòng bàn tay về phía con zombie ở không xa lắm đang vật vờ đi đến. Đầu con zombie bị tia sét tím bao vây, cử động dừng lại ngay lập tức.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.