Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nữ Quan Vận Sự
Thượng Quan Dung Khâm xoay người bước gần đến đầm nước. Lúc đầu Cố Khinh Âm không để ý, cho đến khi bôi xong thuốc, thấy Thượng Quan Dung Khâm vẫn đứng tại bên bờ, hình như còn định cởi áo ngoài."Thượng Quan, ngài làm gì vậy?" Cố Khinh Âm lớn tiếng hỏi.Thượng Quan Dung Khâm không ngừng động tác, "Ta nghi trong đầm nước có cơ quan ngầm, phải xuống nước xem xét.""Không được." Cố Khinh Âm đứng lên, bất chấp cơn đau dưới, "Ai biết dưới này có gì nguy hiểm không, không được xuống.""Nơi này không có đường ra khác." Thượng Quan xoay người lại nhìn nàng, thần sắc tĩnh đạm, "Cửa ra nhất định nằm dưới đầm nước này. Â Âm, tin tưởng ta, không sao đâu."Cố Khinh Âm lo lắng. Tất nhiên nàng tin tưởng Thượng Quan Dung Khâm, nhưng nàng thật sự sợ hãi hắn sẽ đi mạo hiểm."Ít nhất để tôi qua đó, tôi muốn đứng ở trên bờ nhìn ngài." Nàng kiên định nói, chịu đựng cơn đau, khập khiễng đi về phía Thượng Quan Dung Khâm.Thượng Quan Dung Khâm làm sao để nàng chịu khổ như vậy, lập tức đi tới ôm lấy nàng, "Được, để nàng ngồi bên đầm, nhưng phải quan tâm đến thương của mình." Ánh mắt hắn đầy thương tiếc nhìn chân nàng.Cố Khinh Âm gật gật đầu, tầm mắt hai người tương giao, đều thoáng ý cười.Lúc này, trong đầm nước bỗng vang lên tiếng nổ ầm ầm, hai người cùng quay ra nhìn, thấy thạch bích bên kia đầm chậm rãi mở ra, một thác nước ào ào đổ xuống mặt đầm vốn tĩnh lặng không gợn sóng. Thạch bích nâng lên, một cây cầu đá dưới đáy nước chậm rãi dâng lên, nối hai bên bờ.Thượng Quan Dung Khâm ôm Cố Khinh Âm lui nhanh về phía sau, tránh bị nước làm ướt. Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn khiếp sợ của Cố Khinh Âm, nhẹ giọng hỏi: "A Âm, nàng không sao chứ?"Cố Khinh Âm bị tình hình trước mắt làm kinh ngạc, không nói lên lời. Thạch bích di động tạo ra tiếng vang cực lớn, cùng với thác nước trút thẳng xuống chấn động màng nhĩ, những giọt nước lạnh lẽo bắn tung tóe lên mặt nàng, khiến nàng co rúm lại.Trong nháy mắt, nàng cứ tưởng mình nhìn lầm, cách thác nước, nàng nhìn thấy hai cái bóng đứng ở bờ bên bia, dáng người đều cao to, một người mặc cẩm y áo tím, một người mặc giáp mềm màu đen.Nàng không phân biệt được cảm giác lúc này, chỉ cảm thấy hốc mắt nóng lên, sống mũi cay cay, thân thể run nhẹ.Thượng Quan Dung Khâm ôm chặt lấy nàng, cúi đầu trấn an: "A Âm, không sao, ta ôm nàng qua đó."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.