Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nguyên Phối Nghịch Tập - Kim Nguyên Bảo
Nhìn thì có vẻ Linh Trấn nằm ở chân núi Linh Sơn, nhưng trên thực tế từ Linh Trấn xuất phát đến Linh Sơn cần đi hơn nửa tiếng đồng hồ mới đến chân núi, hơn nữa đường ở nơi đây gồ ghề lồi lõm, đi không dễ lắm, nếu không lái xe việt dã, sợ rằng phải mất nhiều thời gian hơn mới vào được trong núi.Hạ Quân nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Bạch Dạ ngồi ở ghế sau dùng bút lông viết chữ lên nhân duyên bạc liền hỏi: “Tối qua có ngủ ngon không?”“Cũng được, nếu như không phải cậu đánh thức tôi, tôi có thể ngủ đến sáng sớm luôn.” Bạch Dạ cắn bút lông nghĩ nghĩ, tiếp tục viết mối nhân duyên của Phương An và Can Thu lên nhân duyên bạc, ghi thêm cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn của hai người họ say này, chỉ là cậu không biết đến cuối cùng có tác dụng hay không.Hạ Quân buồn bực: “Tối qua cậu có bị tiêu chảy hay xảy ra chuyện kỳ quái gì không?”“Không.” Vẻ mặt Bạch Dạ ngờ vực nhìn chằm chằm hắn: “Tại sao cậu lại cho rằng có việc gì kỳ quái xảy ra? Chẳng lẽ nửa đêm cậu chạy đến phòng giở trò gì với tôi à?”Hạ Quân trợn trắng mắt: “Mong cậu đừng nghĩ tôi là người xấu xa như vậy, có được không?”“Ai bảo cậu nói ra mấy câu khiến người ta nghi ngờ như vậy.”Hạ Quân: “……”Hắn hỏi Bạch Dạ có ngủ ngon hay không là bởi vì ngày hôm qua cậu ta đã ăn đan dược tiên phẩm.Viên đan dược đó có thể giải trừ bất kỳ loại độc tính nào, bao gồm những độc tố tiềm ẩn dài ngày trong cơ thể, hoặc là những tập chất trong các bộ phận, những thứ này có thể thoát ra khỏi cơ thể bằng đường đi ngoài hoặc qua lỗ chân lôngNhưng sau khi Bạch Dạ ăn nó lại không có việc gì xảy ra hết. Việc này thật sự rất kỳ quái. Đến đứa trẻ con mới sinh ra cũng có tạp chất trong người, không có lý nào mà một người trưởng thành từng ăn thực phẩm rác và hít thở không khí ô nhiễm lại không có tạp chất được.Có điều nếu Bạch Dạ là bị đau bụng hoặc là thấy các tạp chất thoát ra qua lỗ chân lông, nhất định cậu ta sẽ cho rằng bản thân có vấn đề về sức khỏe và chạy đến bệnh viện truyền nước, hoặc là bị những thứ cáu bẩn thải ra từ lỗ chân lông dọa sợ. Nhưng sáng nay khi hắn kêu cậu rời giường, nhìn bộ dạng của cậu ta chẳng có một chút sợ hãi nào, có khi chẳng có chuyện gì xảy ra với cậu ta cả.Nhưng tại sao Bạch Dạ ăn đan dược mà lại không có phản ứng gì? Đúng là không thể tưởng tượng nổi.Hạ Quân đổi chủ đề: “Từ lúc lên xe đến giờ cậu cứ viết không ngừng, rốt cuộc cậu đang viết cái gì vậy?”Bạch Dạ nửa thật nửa giả nói: “Tôi viết câu chuyện nhân duyên cho người khác, có cần tôi viết cho cậu một đoạn không?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.