Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Tìm Xác
Vào lúc tôi và chú Lê đang thắc mắc thì Lương Tư đi đến cửa chợt quay vào nói với chúng tôi: “Ngày mai tôi sẽ tìm một người dân trên đảo quen thuộc vùng biển quanh đây dẫn đường... Hi vọng lần này có thể tìm thấy anh ba.”Thấy Lương Tư và Hạ Cương rời đi, tôi kể lại quan hệ của Lương Tư và Lương Trạch Phi cho chú Lê và Đinh Nhất nghe, chú Lê nhiều chuyện nói: “A? Quả nhiên là hào môn sâu như biển, còn có tình cảm trái với lẽ thường...”Tôi vội che miệng chú Lê nói: “Ai ui, chú ơi là chú! Đừng để người ta nghe được, cái này là đời tư của người ta! Hơn nữa, loạn luân đâu chứ? Họ làm gì có quan hệ máu mủ?”Nhưng chú Lê vẫn gân cổ cãi: “Đương nhiên không được! Trên pháp luật họ vẫn là anh em!”“Được, được, được, cứ cho là thế đi!” Tôi không muốn tranh luận với chú ấy về vấn đề này, chỉ muốn nhanh chóng tìm thấy chiếc ca nô kia, thi thể của Lương Trạch Phi chắc vẫn còn bên trong.Sáng hôm sau, Lương Tư nói là làm, cô ấy chẳng những tìm được người dẫn đường quen thuộc với vùng biển quanh đây, mà còn tìm được hai thợ lặn chuyên nghiệp, đều là người địa phương Costa Rica. Họ sẽ xử lý việc trục vớt dưới đáy biển, chỉ cần chúng tôi có thể tìm thấy vị trí ca nô của Lương Trạch Phí, việc vớt lên hẳn không có vấn đề gì.Ra đến biển, tôi hơi căng thẳng, sợ là trên biển năng lực của mình lại biến mất! Nếu thế sẽ không dễ tìm được Lương Trạch Phi và ca nô của anh ta. Cũng may trong ký ức của Lương Trạch Phi, tôi đã nhìn thấy rặng san hô trắng đặc biệt ở vùng biển đó.Tôi nói đặc điểm này với Hà Băng và người dẫn đường bản địa, anh ta biết ngay tôi nói đến chỗ nào, thế là mọi người cùng lên thuyền đi đến vùng biển kia…Dọc đường đi, tôi vẫn luôn lo lắng bất an, nên cứ đứng trên boong thuyền cảm nhận xung quanh, đáng tiếc không được gì. Tôi bảo Hà Băng hỏi người dẫn đường, vùng biển này có nhiều cá mập không?Người dẫn đường lắc đầu nói: “Bình thường ở đây ít khi có cá mập, cho dù có cũng đa phần là cá mập đầu búa không thường tấn công con người, tất nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện cá mập trắng khổng lồ, hung dữ. Nhưng trong tình huống bình thường, không có mùi máu ảnh hưởng, chúng sẽ không chủ động tấn công con người.”Tôi nghe thế thì thầm nghĩ, ba năm trước, khi Lương Trạch Phi gặp cá mập cũng không bị thương ở đâu! Không biết tại sao anh ta lại kích động con cá mập trắng khổng lồ kia để bị cắn thảm như vậy…Rất nhanh, thuyền của chúng tôi đã đến mảng đá san hô trắng, nơi này biển lặng, nước biển xanh trong, có thể nhìn rõ rặng san hô phía dưới.Nếu như tôi có thể cảm nhận được thi thể của Lương Trạch Phi, thì có thể chỉ huy bọn họ xuống nước vớt ngay. Nhưng bây giờ tôi không nhìn thấy gì, nếu như muốn tìm vị trí cụ thể khi Lương Trạch Phi bị cá mập cắn, nhất định phải xuống đáy biển mới tìm được.Nhưng bây giờ trên thuyền không có thiết bị nhìn dưới nước, muốn nhìn rõ tình hình bên dưới chỉ có thể lặn xuống. Nhưng vấn đề là, tôi không có kinh nghiệm lặn biển, nếu tùy tiện xuống nước không phải là quá mạo hiểm à?Tôi nói suy nghĩ của mình với chú Lê, Đinh Nhất phản đối ngay: “Cậu điên à? Chưa lặn lần nào mà dám xuống biển? Cậu biết dưới đó có thể xảy ra tình huống gì không?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.