Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Tìm Xác
Sau khi thành niên, tuy Đa Cát vẫn đi du mục kiếm sống, nhưng tiền bán dê bò của anh sẽ dùng để mua đủ loại dao Tây Tạng... Như vậy có thể thấy Đa Cát cũng là một người rất thuần túy, dù sao bây giờ rất hiếm người tập trung theo đuổi một việc như thế.Khi anh và Thứ Nhân đi đến chợ đông trùng hạ thảo ở Lhasa, phát hiện giá hàng ở đây rất cao, biết là không kiếm được tiền thì không nói, nhưng với giá thu vào như vậy, rất khó để bù vốn.Kết quả khi hai người đang đi quanh chợ thì đột nhiên gặp một người tộc Hán, gã hỏi họ có đông trùng hạ thảo không. Thứ Nhân trả lời người kia: “Chúng tôi cũng đến để thu mua đông trùng hạ thảo.”Gã người Hán kia nghe thế thì nhiệt tình giới thiệu mình cũng vậy...Gã người Hán giới thiệu mình là Tào Khiêm, đầu tiên, gã nhiệt tình chỉ cho Đa Cát và Thứ Nhân giá thị trường, còn cổ vũ họ mua đông trùng hạ thảo ở khu tộc Tạng, sau khi thu về xong gã sẽ phụ trách tiêu thụ ra ngoài.Thật ra lúc đầu họ định đến khu Nagqu Tây Tạng, thế nhưng Tào Khiêm lại nói bây giờ đông trùng hạ thảo ở Nagqu không rẻ, sau khi mua mà lại gặp giá cả thị trường lên xuống bấp bênh, nếu không bán được còn phải bù lỗ, không bằng đến Vân Nam thu mua!Mấy ngày ở chung, Đa Cát đã bớt cảnh giác với Tào Khiêm rồi, anh nhanh chóng tin lời gã nói, định đi cùng Thứ Nhân đến Dêqên ở Vân Nam thu mua hàng giá rẻ.Không ngờ trước khi đi, Thứ Nhân đột nhiên bị viêm ruột thừa, cuối cùng đành từ bỏ hành trình lần này, thế là chỉ có Đa Cát và Tào Khiêm đến Vân Nam. Vừa tới Shangri-La, Tào Khiêm đã đưa Đa Cát vào một nhà dân để ở. Gã nói ngày mai sẽ dẫn anh đi thu mua đông trùng hạ thảo của một nhà buôn lớn nhất nơi đây, ở đó có rất nhiều hàng rẻ.Ai ngờ đến đêm Tào Khiêm lại nói gã đã liên lạc với nhà buôn kia rồi, họ bảo nếu muốn xem hàng thì phải đặt cọc, vì đang cạnh tranh thị trường nên bên đối thủ thường cho người đến điều tra giá của họ. Bởi thế nên giá gốc của đông trùng hạ thảo phải được giữ kín, cho nên ai muốn mua hàng thật thì phải đặt cọc tiền trước.Đa Cát vừa nghe muốn lấy tiền thì cảm thấy không đáng tin lắm. Thế nhưng Tào Khiêm vẫn thuyết phục anh, nói đó chỉ là làm tin thôi, lúc giao dịch xong xuôi thì sẽ trả lại.Dù Đa Cát lo lắng, nhưng anh vẫn rất tin Tào Khiêm, thế là hôm sau đã cầm hai vạn đi gặp nhà buôn kia. Không ngờ Tào Khiêm lại dẫn Đa Cát tới một nơi rất xa, giới thiệu cho anh một người đàn ông tên Địch Triển Bằng, đồng thời bảo Đa Cát đưa cho Địch Triển Bằng hai vạn tiền mặt.Lúc Đa Cát đưa tiền rồi muốn xem hàng, thì Tào Khiêm và Địch Triển Bằng lại mượn cớ, lúc thì bảo chìa khóa nhà kho không đem theo, lúc thì bảo chờ ba người muốn mua như Đa Cát cùng đến xem hàng.Cứ cho là Đa Cát ngây thơ thì cũng biết chuyện này kỳ lạ! Vì thế anh dọa nếu không cho xem hàng thì trả lại tiền! Vừa nghe phải trả tiền, Địch Triển Bằng kia trở mặt ngay: “Trả tiền? Mơ à! Nếu tao mà là mày thì ngoan ngoãn ở đây chờ xem hàng rồi!”Đa Cát thẳng tính, vừa thấy kẻ này muốn lừa tiền thì tức giận nắm áo Địch Triển Bằng: “Nếu mày không trả tiền thì đi theo tao đến đồn công an!”Ngay lúc hai ngươi tranh chấp thì búa của Tào Khiêm đã đập mạnh vào đầu Đa Cát, anh ngã xuống đất bất tỉnh!Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.