Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Tìm Xác
Buổi tế lễ hình như rất long trọng, cư dân trong thành đã bắt đầu đi tới miếu thần, chắc là đến tham dự nghi thức hiến tế.Nhã Lan bị mấy phụ nhân đưa đến miếu thần, bà lão vừa nãy khuyên cô càng khóc lớn hơn, nhưng lại không thể phản kháng. Tôi rất không thoải mái, dù biết kết quả nhưng lại chẳng thể làm gì được.Tôi không đành lòng đi xem cái lễ tế chó má đó như cư dân ở đây. Cứ nhớ lại kết cục của Nhã Lan, lòng tôi nghẹn lại, chỉ muốn ra khỏi thành hít thở không khí…Ai ngờ vừa bước chân ra khỏi cửa thành thì từ đằng xa xuất hiện một dải màu đen, chắc lại có lốc đen rồi! Quả nhiên không lâu sau, gió đen cuốn theo cát vàng, chớp mắt đã đến trước mặt, đúng lúc tôi chuẩn bị chạy vào thành tránh bão thì nhìn thấy cuồng phong mang theo một bóng người đến.Đó là một người đàn ông cao lớn, nhưng cơ thể anh ta ẩn trong bão cát, tôi không thể nhìn rõ hình dạng được.“Cậu là ai? Sao lại đến đây?” Người đàn ông trong gió đột nhiên nói.Tôi kinh ngạc vì không nghĩ rằng anh ta có thể nhìn thấy mình, nên hỏi lại: “Anh có thể thấy tôi à?”Người đàn ông xuất hiện kỳ lạ trong làn gió không trả lời tôi, mà nhìn thành cổ đằng sau tôi rồi nói: “Ta sắp đưa tòa thành cổ này đi rồi, cậu không thuộc về nơi này, mau đi đi.”Đưa thành đi? Tôi nhìn gương mặt quỷ mị của người kia, chợt nghĩ đến người yêu Nhã Lan thì bật thốt: “Anh biết Nhã Lan đúng không? Cô ấy sắp phải chết rồi, anh có thể cứu cô ấy không?”Người đàn ông sầm mặt, bi thương nói: “Ta không cứu được nàng, càng không thể thực hiện được lời hứa, điều duy nhất ta có thể làm là để dân chúng toàn thành tuẫn táng theo nàng.”Xem ra người này chính là vị thiếu thành chủ kia, tôi nhìn bộ dạng anh ta chắc chắn không phải là người sống.“Đã xảy ra chuyện gì, vì sao anh có thể đến được cửa thành nhưng lại không thể vào trong cứu cô ấy?” Tôi chất vấn.Người đó siết tay, đau khổ nói: “Ba năm trước ta bị phụ thân phái đi tìm kiếm mạch nước ngầm mới, nhưng không ngờ đó lại là quỷ kế của anh trai và Đại Tư Tế, chúng mua chuộc tùy tùng xuất hành cùng ta, ném ta trong sa mạc. Ta không có nước cũng chẳng có thức ăn, lại gặp phải lốc đen hiếm thấy, cuối cùng chết thảm giữa sa mạc… Có lẽ vì lòng ta vẫn nghĩ về Nhã Lan, chấp niệm quá sâu nên hòa thành một thể với lốc đen. Nhưng khi ta vạn dặm xa xôi trở về lại phát hiện mình không thể vào thành được. Ba năm nay, ta luôn đợi ở ngoài, muốn gặp Nhã Lan một lần, nhưng mãi vẫn không gặp được. Không ngờ ta nghe người ra khỏi thành nói, tối nay Nhã Lan sẽ trở thành vật hiến tế cho Thủy Thần, ta biết đây nhất định là âm mưu của anh trai và Đại Tư Tế. Nhưng ta không vào được thành, bị bức tường màu đen ngăn ở ngoài, ta hận mình không thể cứu Nhã Lan. Cho nên điều duy nhất ta có thể làm là tuẫn táng cả thành cùng nàng… Cậu ở nơi xa, ân oán này không liên quan đến cậu, đừng vào thành!”Nói rồi, người đàn ông hóa thành một cơn cuồng phong hướng về thành cổ quét sạch mọi thứ…Tôi cuống lên vội đuổi theo, ai ngờ lại bị hụt chân, cả người rơi xuống, tôi cảm thấy trời đất quay cuồng.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.