Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc
Lâm Thiến yêu mị, ngược lại có mấy phần giống Phạm Băng Băng, chỉ là vóc dáng lại nhỏ hơn một chút, nhưng mặc bộ lễ phục này cũng rất đẹp.Ngay cả Thân Tống Hạo cũng ngẩng đầu lên quan sát mấy lần, cười nói: "Quả thật rất đẹp." Anh đứng lên, nhân viên phục vụ lập tức ân cần đi tới, nhưng anh lại khoát khoát tay, "Các cô không cần tới đây, tôi tự mình chọn."Anh chọn từng cái từng cái một, xếp thành một đống lớn y phục, gần như đem tất cả những bộ lễ phục xinh đẹp trong hiệu chọn hết ra, mới gọi nhân viên phục vụ: "Được rồi, tất cả những bộ quần áo này giúp tôi đem vào phòng thử đồ?"Nhân viên phục vụ có chút nghi hoặc, nhưng vẫn cung kính mở miệng: "Thân tiên sinh, xin hỏi là ngài muốn thử toàn bộ một lần sao?"Con ngươi Thân Tống Hạo nghiêng mắt nhìn qua Lâm Thiến, nhếch môi cười, đùa giỡn: "Lâm tiểu thư, như thế nào, có muốn hay không thử tất cả một lần?""Thân Thiếu . . . . . Ngài thật hào phóng!” Cặp mắt Lâm Thiến kích động sáng lên, như là không thể tin được hôm nay mình phát tài rồi !"Lâm tiểu thư, xin đi bên này." Nhân viên phục vụ lập tức khổ cực ôm bọc lớn y phục hướng phòng thử quần áo đi tới, Lâm Thiến kiêu ngạo, trừng Hứa Hoan Nhan đang có chút giật mình một cái, ngay sau đó xoay người say mê, cuồng nhiệt hướng phòng thử quần áo đi tới. . . . . ."Thân thiếu, anh xem có được không?" Lâm Thiến không chối từ khổ cực cởi cởi thay đồ, sau đó đứng trước mặt Thân Tống Hạo và Hứa Hoan Nhan bày ra các loại tư thế, tất cả đều không ngoại lệ , thu được từ anh rất nhiều rất nhiều ca ngợi.Chỉ là Hứa Hoan Nhan trong lòng cảm thấy thật khó chịu, cô là bị anh bức mới tới đây, nói xem kịch hay, mà bây giờ đây coi là cái gì? Cô quả thật là đang xem một shown biểu diễn thời trang thì đúng hơn!"Tiểu thư, còn mấy bộ nữa?" Thân Tống Hạo mặt cười nhìn nhân viên phục vụ cất giọng hỏi."Thân tiên sinh, chỉ còn một bộ cuối cùng!"Thân Tống Hạo gật đầu một cái, chợt cầm tay Hứa Hoan Nhan đứng lên, đi thẳng tới quầy, nhìn Lâm Thiến say mê cuồng nhiệt đi vào thay quần áo, anh mới ngoắc ngoắc ngón tay với cửa hàng trưởng, cười vô cùng mê người."Thân tiên sinh, ngài có cái gì phân phó sao?" Cửa hàng trưởng trẻ tuổi sắc mặt rực rỡ, anh ta là khách quen ở đây, ra tay hào phóng, anh tuấn mê người, có nhân viên phục vụ nào ở đây mà không thầm mến anh ta?Anh cúi đầu xuống, khẽ nói thầm vào tai cửa hàng trưởng: "Một lát nữa khi vị tiểu thư kia ra ngoài, cô nói cho cô ta biết tôi có việc gấp phải đi trước, những bộ quần áo này bởi vì không biết cô ấy thích cái nào nên chưa trả tiền, bảo cô ta lần sau lại ghé lại."Nói xong, nhìn bộ dáng của cửa hàng trưởng ngây ra, anh không khỏi cười một tiếng: "Tóm lại cô cứ làm như tôi nói, tất nhiên tôi sẽ không để cho các cô ở đây lãng phí thời giờ, đây là tiền boa cho các cô."Anh hào phóng mở ví tiền, lấy ra một xấp tiền mặt thật dầy đặt ở trên quầy, xong xoay người cầm tay Hứa Hoan Nhan đi ra ngoài, cho đến khi ngồi lên xe, đi được một đoạn, Hứa Hoan Nhan mới không kìm nổi nữa mà cười lên, trừng mắt nhìn anh: "Này, anh đường đường là một người đàn ông, lại làm ra chuyện như thế, anh thật sự rất được . . . . ."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.