Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nếu Đây Là Tình Yêu
Tại khu biệt thự Phương gia ở lưng chừng núi, lúc này đèn đuốc sáng trưng, tiếng đàn dương cầm du dương theo gió bay tới.Ngồi trước chiếc đàn dương cầm màu đen là một cậu bé trai chừng 10 tuổi mặc sơ mi trắng quần yếm, khuôn mặt như hoạ, vô cùng khả ái. Mọi người đều tập trung nghe cậu bé đàn, đàn xong một bản nhạc có tiếng vỗ tay nhiệt liệt ….Phương Lê Minh vui vẻ khen không ngừng: “Duệ Duệ thật là giỏi.” Đỗ Phương Hoa kiêu ngạo nắm tay con trai, ánh mắt ướt át: “Cô giáo nói thằng bé có thiên phú không tồi, hơn nữa tâm tư đơn thuần, không có tạp niệm, cho nên tiến bộ không kém các bạn khác.”Cậu bé kia lại ngây thơ không hợp với tuổi, cậu cung kính cúi chào mọi người một cái, “Cảm ơn bố, cảm ơn mẹ, cảm ơn hai bác, cảm ơn anh Duy An, cảm ơn anh Duy Toàn. Cảm ơn mọi người đã nghe con đánh đàn!” Dứt lời cậu bé nhảy lên kéo tay Đỗ Phương Hoa làm nũng: “Mẹ, Duệ Duệ đói bụng rồi, Duệ Duệ muốn thổi nến, Duệ Duệ muốn ăn bánh kem.”Đỗ Phương Hoa khẽ đáp: “Được được, chúng ta đi thổi nến, đi cắt bánh kem nào.” Duệ Duệ vui vẻ vỗ tay hoan hô: “Thích quá, thật thích quá, có bánh kem ăn rồi.”Mọi người vây quanh cậu bé hát chúc mừng sinh nhật, Duệ Duệ vui vẻ, cười tươi như một tiểu thiên sứ.Duệ Duệ ước nguyện, thổi nến xong bắt đầu cầm dao cắt bánh cho mọi người. Sau khi ăn xong một miếng bánh, cậu bé lại ngẩng đôi mắt đen láy xinh đẹp lên khát cầu nhìn Đỗ Phương Hoa: “Mẹ bánh kem chocolate ngon quá, Duệ Duệ muốn ăn thêm một miếng.” Đỗ Phương Hoa không đồng ý: “Bánh kem quá ngọt, ăn nhiều không tiêu hoá được. Duệ Duệ lớn rồi, phải ngoan, phải nghe lời, không được nghịch ngợm.”Duệ Duệ trề môi ra không nghe theo: “Duệ Duệ muốn ăn bánh kem, muốn ăn bánh kem.” Phương Lê Minh vốn yêu thương cậu bé, liền nói giúp: “Cả năm mới sinh nhật Duệ Duệ một lần, thằng bé muốn ăn thì cho nó thêm một miếng đi.” Lúc này Đỗ Phương Hoa mới bất đắc dĩ đồng ý: “Được rồi, nể hôm nay là sinh nhật con cho nên mới được.”Duệ Duệ nghe vậy vui vẻ vỗ tay cười: “Bố tốt nhất, cảm ơn bố.” Đôi mắt cười cong cong như trăng non này cực kỳ giống một người, Phương Lê Minh đột nhiên giật mình. Đỗ Phương Hoa làm bộ ghen: “Sao, ý Duệ Duệ là mẹ không tốt đúng không?” Cái đầu Duệ Duệ lắc như trống bỏi: “Mẹ hư, Duệ Duệ không nói như vậy. Duệ Duệ nghĩ mẹ và bố đều tốt như nhau.”Mọi người bị lời nói trẻ con của cậu bé chọc cho cười lớn. Đỗ Phương Hoa cắt cho con trai một miếng bánh kem, Ăn đi.” Duệ Duệ vui vẻ cầm muỗn nhỏ ăn, hồn nhiên khiến cho chocolate dính đầy miệng. Đỗ Phương Hoa lấy khăn giấy cẩn thận lau cho cậu bé.Đỗ Duy Toàn làm người đầu tiên đưa quà tặng ra, “Duệ Duệ nhìn xem anh Duy Toàn tặng cho em món quà gì nào?” Duệ Duệ mở ra liền hung phấn hét lên: “Oa là máy bay điều khiển từ xa, em muốn đi chơi máy bay …” Đỗ Phương Hoa vội vàng khuyên ngăn, “Bây giờ không được. Con nhìn xem trời đã tối rồi. Để mai đi, ngày mai ra vườn chơi được không?” Duệ Duệ nhìn bên ngoài cửa sổ, tối đen, liền bất đắc dĩ thất vọng, cậu bé có vẻ không vui đáp: “Vâng ạ.”Đỗ Duy An đưa quà của mình cho cậu bé, “Duệ Duệ nhìn xem, anh Duy An tặng em quà gì nào.” Nhất thời mọi người đều mang quà cho Duệ Duệ, khiến cho cậu bé dời đi lực chú ý. Nhìn thấy một đống quà cho mình, rất nhanh Duệ Duệ đã cười tươi như hoa.Trong lúc mọi người chơi đùa với Duệ Duệ, Phương Lê Minh lại cùng Đỗ Duy An vào thư phòng. Phương Lê Minh rót cho Đỗ Duy An một chén rượu đỏ, thật lâu mới hỏi: “Cháu nói xem Hạ Hạ có tiếp nhận học bổng của trường ra nước ngoài du học không?” Đỗ Duy An: “Phương tiên sinh, chú muốn nghe lời nói thật chứ?” Phương Lê Minh: “Đương nhiên rồi.” Đỗ Duy An chậm rãi nói ra hai chữ: “Không nhận.”Phương Lê Minh im lặng rồi thở dài: “Tính con bé giống hệt mẹ nó.” Dứt lời Phương Lê Minh rơi vào trầm mặc, lại qua một lúc lâu, mới nói, “Vậy phương án tiếp theo đi, sắp tới con bé sẽ tốt nghiệp, nhất định sẽ tìm một công ty trang sức làm việc. Kêu Đường Nhất Phong lấy hồ sơ lý lịch sơ lược của con bé. Nếu không thu được thì cũng phải nghĩ cách để con bé vào Di Hoà. Ai, là chú thua thiệt Ninh Hạ.”Phương Lê Minh bồi dưỡng Đường Nhất Phong nhiều năm, âm thầm lập lên công ty châu báu Di Hoà. Trong lòng Đỗ Duy An biết rõ, anh lên tiếng trả lời: “Phương tiên sinh, chú cứ yên tâm, cháu sẽ sắp xếp ổn thoả.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.