Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn
Dịch: Lạc Đinh ĐangTiền Thiển thấy những người xung quanh đã tản đi, vội mang trà cho sư phụ mình. Hỉ Tử lập tức bưng ấm trà chuẩn bị rót trà cho Yến Hành và Trần Tĩnh Hòa.Lúc này Yến Hành quay đầu, tay cầm một cây quạt, nói: "Ngươi, tới rót trà!"Một câu này khiến tất cả mọi người sửng sốt. Trần Tĩnh Hòa nhìn hành vi không giống bình thường của biểu đệ nhà mình, trong lòng có chút lẩm bẩm. Hỉ Tử dò xét trên dưới Tiền Thiển, nghĩ thầm không biết tiểu tử này có chỗ nào vừa mắt quý nhân. Mà Tiền Thiển thì không hiểu sao mình lại bị nam chính chỉ định rót trà. Không phải cô là học đồ chạy đường sao? Hôm nay nữ chính không ở đây, nam chính lại đi cùng biểu ca, rõ ràng có người tính tiền, vậy nên cô không hiểu sao mình lại ra mặt trước dự tính.Nhưng mà người dưới mái hiên, không cúi đầu không được. Thấy Tiền Thiển không nhúc nhích, Hỉ Tử đi qua đập gáy cô một cái, mắng: "Phát ngốc cái gì vậy, quý nhân bảo ngươi rót trà, không mau qua đó."Thấy Tiền Thiển bị đánh, Yến Hành nhìn chằm chằm vào Hỉ Tử, hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía. Rõ ràng đây là tiểu nha đầu lần đầu tiên hắn cho ăn, muốn đánh cũng là hắn đánh, giờ một tên chạy đường cũng dám động thủ, nha đầu xấu này thật không có tiền đồ! Nghĩ tới đâu Yến Hành rất hài lòng, vậy là ánh mắt chuyển qua nhìn Tiền Thiển có thêm mấy phần hung ác.Tiền Thiển xoa gáy, chậm chạp nhận ấm trà, trong lòng nghĩ quả nhiên hôm nay nam chính phát bệnh, không chỉ bắt cô rót trà mà còn hung tợn trừng mắt nhìn cô. Chẳng lẽ... trong lúc không biết cô đã đắc tội nam chính? Tiền Thiển nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không thể! Không phải cô chỉ ăn mấy khối điểm tâm của hắn sao, hơn nữa là hắn chủ động cho.Mặc kệ thế nào, rót trà trước, Tiền Thiển thu lại suy nghĩ, mang gương mặt tươi cười tiến lên châm trà. Theo Hỉ Tử âm thầm ra hiệu, đầu tiên cô rót cho Trần Tĩnh Hòa một ly, sau đó chạy sang rót cho Lục hoàng tử cải trang một ly. Vì sao lại cảm thấy ánh mắt nam chính càng thêm hung ác?! Tiền Thiển không khỏi sờ cổ, rụt người cách Yến Hành xa mọt chút, trong lòng không ngừng an ủi: Chỉ là ảo giác thôi! Ảo giác!Trần Tĩnh Hòa dùng ánh mắt thú vị quan sát Yến Hành một hồi, y phát hiện hôm nay Yến Hành không giống bình thường, lại quay đầu xem tiểu tử bên cạnh, a? Không ngờ là một nha đầu nữ giả nam trang, dáng dấp gầy như một con khỉ nhỏ. Người bình thường đúng là không nhìn ra đây là một cô bé, nhưng không lừa được Trần Tĩnh Hòa y. Từ nhỏ đã theo danh sư học võ, y cũng không phải học cho không.Trần Tĩnh Hòa sờ cằm, mắt liếc Yến Hành. Y biết võ công Yến Hành không thấp hơn y, loại người bình thường không trải qua huấn luyện như Tiền Thiển, chỉ cần nhìn hô hấp và xương cốt là có thể phân biệt nam hay nữ, ngụy trang bình thường vốn không qua được ánh mắt của họ. Không biết tại sao tên này lại nhìn tiểu nha đầu như thế? Trần Tĩnh Hòa tỏ vẻ, y nghĩ nát đầu cũng không nghĩ được.Rót trà xong, Tiền Thiển vội vã chạy tới sau sư phụ mình. Cô quyết định vẫn nên cách xa nam chính một chút, tránh cho xảy ra sự cố đột ngột gì, cũng tránh bị động tới. Cô chỉ là diễn viên quần chúng, tính mạng thật sự không cứng.Hỉ Tử nhìn hai người Yến Hành uống trà, nhanh bước tới, vừa cúi đầu vừa chào hỏi: "Trần tiểu Tướng quân, hôm nay ngài muốn ăn chút gì không?"Trần Tĩnh Hòa lập tức nhìn về phía Yến Hành, y không dám trước mặt Hoàng tử biểu đệ gọi món ăn trước. Kết quả Yến Hành không hề nhìn Hỉ Tử mà ánh mắt dừng trên người Tiền Thiển, nghiêng đầu, ngắn gọn nói: "Gọi món ăn!""A?!" Trong nháy mắt Tiền Thiển choáng váng, đây là nam chính muốn náo loạn hả! Cô thấy rõ ánh mắt có chút ghen ghét của Hỉ Tử, chậm rãi bước tới, cúi đầu khom lưng cười hiền: "Vị đại gia này, tiểu nhân chỉ là một tên học đồ, để sư phụ tiểu nhân hầu hạ ngài gọi món ăn đi."Yến Hành không để ý tới cô, lại trừng mắt nhìn cô lặp lại một lần: "Gọi món ăn!"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.