Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Minh Thương Dễ Tránh, Yêu Thầm Khó Phòng
Lục Cảnh quay về ngay trước khi ký túc xá đóng cửa, đèn trong ký túc xá vẫn sáng trưng, các bạn học có người thức trắng đêm vì cày game, có người thức vì ôn bài cho bài thi cuối kỳ.
Lục Cảnh đẩy cửa phòng ngủ bước vào, Chu Châu lười nhác nằm trêи giường nghịch di động hờ hững nói: "Cậu quay về trường sao, tôi tưởng cậu về nhà.""Ngày mai còn thi một môn nữa." Lục Cảnh ngồi vào bàn của mình, kéo ngăn bàn lấy đồ sạc ra sạc điện thoại, "Thái Dương tới lấy cuốn sách tôi để trêи bàn rồi à?""Mới vừa qua lấy." Hà Diệp nói, "Phải rồi, cậu ta còn hỏi thư tiến cử của cậu là do ai viết.""Giáo sư Lưu, cậu không nói với cậu ấy sao?" Lục Cảnh hỏi."Úi úi! Tôi nhớ lộn rồi!" Hà Diệp hoảng hốt nhìn Lục Cảnh, "Tôi nói với cậu ấy là giáo sư Trương!""Không sao cả." Lục Cảnh nói, "Giáo sư nào cũng vậy thôi."Đã đến 12 giờ, mấy cậu trai trẻ đều mỏi mệt, Hà Diệp tắt máy tính bò lên giường, Lưu Nhị đánh răng ở ban công, thấy mọi người đều chuẩn bị đi ngủ nên cũng vội vội vàng vàng thu dọn chạy vào, nhanh chóng bò lên giường.
"Anh muốn..." Lục Cảnh cố ý kéo dài âm cuối, làm Lương Thần cũng theo đó mà hồi hộp theo."Anh mau đi thi cho tốt đi, em tự nghĩ." Lương Thần sợ cậu nói điều gì đó xấu hổ, kịp thời cắt ngang cậu, "Em muốn đi tắm."Lục Cảnh bên kia cười cười với máy tính: "Được, hôm nay em có rảnh để gặp nhau không?""Không thể." Lương Thần buột miệng nói ra, nói xong lại thấy có chút hối hận, "Em sẽ báo anh sau, anh mau đi thi đi""Ừ, được."Cúp điện thoại rồi Lương Thần dùng tay chọc chọc khóe miệng.Đáng chết, già đầu rồi mà lại giống như mấy cô bé quá.Cô tắm rửa, ăn sáng xong cũng vừa lúc Viên Kha Kha và Tiếu Vũ theo lịch hẹn đến tìm.Viên Kha Kha xách theo một túi đồ ăn, cất vào tủ lạnh cho Lương Thần, vừa sắp xếp vừa nói: "Sao chị lại không uống sữa? Sắp hết hạn rồi nè.""Vậy hả?" Lương Thần nói, "Vậy em giúp chị hâm nóng lại một ly đi."Viên Kha Kha vừa hâm nóng sữa đưa cho Lương Thần vừa lải nhải: "Nếu lúc nhỏ mà chị uống nhiều sữa thì không chừng có thể cao đến 1m7, chuẩn đẹp luôn, khí chất trêи sân khấu có thể tăng thêm 10% đó, chị nói đúng không nào?"Lương Thần hớp một ngụm to, một lớp bọt dính hai bên mép miệng: "Vậy em nói xem giờ chị uống sữa có thể cao thêm được không?""Chị là thiếu nữ à?" Viên Kha Kha nói, "Đã qua tuổi cao rồi, giờ nhiều nhất là tốt cho trí não thôi."Lương Thần đột nhiên nghĩ ra gì đó, lấy di động ra mân mê một hồi, sau đó gửi tin nhắn cho Lục Cảnh.Quả Cam: "Mua cho anh một thùng sữa nha, uống sữa nhiều sẽ cao."Gửi xong, Lương Thần liền buông điện thoại.Cô cho rằng Lục Cảnh đang thi, sẽ không nhìn thấy tin nhắn liền, không nghĩ di động vừa đặt lên bàn đã sáng lên.Đại Thần: "?"Đại Thần: "Em chê anh không đủ cao?"Quả Cam: "Không phải, nhưng anh vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển chiều cao."Đại Thần: "... Vì sao em cứ ám ảnh chuyện cho anh uống sữa?"Quả Cam: "......?"Quả Cam: "Tạm biệt."Lương Thần giận muốn lật bàn, sao cậu không nghĩ được gì trong sáng cả vậy.Cô nghiến răng nghiến lợi mà nhìn về phía Viên Kha Kha, không khí ảm đạm đáng sợ tới mức tay Viên Kha Kha run lên, bóp nát một trái dâu tây."Chị sao vậy?""Không sao hết." Lương Thần nói, "Đang nhìn em."Viên Kha Kha dùng ánh mắt không thể hiểu được đánh giá từ đầu đến chân Lương Thần: "Kϊƈɦ động."Di động trêи bàn lại sáng lên, Lương Thần không để ý Viên Kha Kha, cúi đầu xem, Lục Cảnh lại gửi đến mấy tin nhắn.Đại Thần: "Tối nay chơi game một chút không?"Đại Thần: "Chơi một tiếng thôi."Đại Thần: "Nếu không thì một trận?"Lương Thần cười tủm tỉm mà trả lời: "Vậy chị đây không tự nguyện mà chơi với anh một lát."Đại Thần: "Được, đưa súng cho em, cho em mặc sức bắn giết."Quả Cam: "Vậy phiền anh cố mà phục vụ em chơi một lúc..."Đại Thần: "Hộp tinh thì phải có hộp tinh giác ngộ."Quả Cam: "......... Em không phải hộp tinh!"Đại Thần: "?"Quả Cam: "Em không phải."Đại Thần: "Nói chuyện đàng hoàng nào."Đại Thần: "Đừng dùng loại giọng điệu kỳ quái này."Lương Thần:......Quả nhiên, gái già thì không nên học theo các cô gái nhỏ người ta làm nũng gì đó.Đại Thần: "Anh nhịn không nổi."Quả Cam: "........"Lương Thần sờ sờ mặt, nóng ran.Đại Thần: "Vậy tối chờ em."Quả Cam: "Ừ."Tiếu Vũ mới từ nhà bếp đi ra, xoa xoa tay, bước đến bên cạnh Lương Thần nói: "Chị Cam, chị làm sao vậy?"Lương Thần còn chưa kịp nói, Viên Kha Kha liền nhìn chằm chằm Lương Thần đầy oán hận, quả táo trong tay bị gọt lố vào phần thịt một miếng to: "Hừ, còn có thể là gì nữa, mùa xuân đến rồi."Lương Thần bĩu môi, không phủ nhận cũng không thừa nhận.
*Cuộc thi hát buổi chiều kéo dài đến tận 7 giờ tối mới kết thúc, Lương Thần chỉ gặp được bốn ca sĩ, những ca sĩ khác không biết vì lý do gì mà không thể đến tham gia đúng giờ.Bốn người ca sĩ có hai người là người quen của Lương Thần, còn lại là hai ca sĩ vừa ra mắt, Lương Thần nhớ hình như có một người là ca sĩ từ Hàn Quốc về đi theo hướng lưu lượng, người còn lại hoàn toàn không có ấn tượng gì.Bởi vì tiết mục có tính thi đấu, một số ca sĩ lúc diễn tập sẽ che giấu bớt thực lực nhưng cũng có ca sĩ dốc hết sức thể hiện.Chương trình lần này đối với Lương Thần đặc biệt quan trọng, hay nói là công ty cực kỳ xem trọng, họ hy vọng Lương Thần có thể thông qua chương trình lần này mà chuyển đổi hình tượng, cho nên cô thuận theo ý của Mã Minh Huy mà biểu diễn.Sau khi kết thúc, Đồng Thi Cầm và Chúc Tư Vân đến tìm Lương Thần trò chuyện trong chốc lát, chia sẻ một ít kinh nghiệm thi đấu. Hai người này trước kia cùng Lương Thần có qua lại, không thể nói là rất thân thiết, nhưng quan hệ trong giới thì vẫn là khá tốt.Sau khi Lương Thần thu dọn rồi cũng chuẩn bị rời đi, cô đi theo Lưu Dĩ Tình ra khỏi phòng thu, vừa đi vừa bàn về bốn ca sĩ vừa rồi, trêи đường về nhà cũng vẫn tiếp tục trò chuyện, không hay không biết mà đã về đến nhà.Lưu Dĩ Tình không lập tức rời đi mà theo Lương Thần về nhà, tiếp tục bàn về ý tưởng của chương trình lần này.Lương Thần thấy rõ Lưu Dĩ Tình cực kỳ sốt sắng, cô lấy notebook ra, mở office ra, bên trong có rất nhiều tài liệu do cô chỉnh sửa làm Lương Thần kinh ngạc cảm phục thái độ nghiêm túc với công việc của cô ấy.Nói chuyện xong cũng đến 10 giờ.Lưu Dĩ Tình đi rồi, Lương Thần nằm trêи giường, mệt đến không muốn tắm rửa.Cô trợn tròn mắt, bỗng nhiên nhớ tới cái hẹn tối nay chơi game cùng Lục Cảnh, vì thế lập tức lê thân xác rã rời bước ra phòng khách tìm di động.Cô mở khóa màn hình, mở WeChat, khung chat đầu tiên chính là Lục Cảnh.Nghĩ nghĩ, cô lại tắt WeChat, gọi điện thoại cho Lục Cảnh.Liên lạc bằng điện thoại với WeChat có chút không giống nhau.Qua vài phút Lục Cảnh mới nhận điện thoại."Alô?"Lương Thần nói: "Là em."Lục Cảnh "Ừ" một tiếng: "Tối nay anh có chút việc, em chờ anh một chút?"Lương Thần nói: "Được, em đi tắm cái."Lục Cảnh nói được.Lương Thần lại hỏi: "Đúng rồi, đã trễ thế này, anh còn có chuyện gì sao?"Mắt Lục Cảnh híp lại, nhìn ba cậu bạn cùng phòng đang đứng tấn đội chậu nước trêи đầu nói: "Thanh lý môn hộ."Lương Thần "À" một tiếng thật dài: "Vậy em sẽ nói với anh trong game sau.""Được."Cúp điện thoại, Lương Thần thuận thế ngã lên sô pha, nghịch di động một lát.Mở Weibo ra, một tin tức nhảy vọt lên đầu trang chủ -- một account marketing chia sẻ các tiết mục của vài ca sĩ "Thiên phú ca hát".Xem một lượt từ trêи xuống dưới, có bài không có gì mới, có bài yêu cầu trình độ kỹ thuật cực cao, người xem đương nhiên mong ngóng, nhưng khi nhìn đến tiết mục của Lương Thần, mọi người đều líu lưỡi.Bình luận đứng đầu là "Biên thành cô nương"? Lương Thần, nghĩ kỹ lại đi" đã có đến hơn 20,000 lượt thích.Chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, "Lương Thần, nghĩ kỹ lại đi" trở thành đề tài nóng nhất.Các fan khóc cho thần tượng ngốc nghếch đáng yêu của mình, hóa ra lại biểu diễn bài hát dân ca này, nhóm người qua đường cũng ồn ào theo, không khí vui vẻ náo nhiệt vô cùng.Lương Thần xem lần lượt từng cái, chỉ có thể bất dĩ cười trừ.Bây giờ cô thật sự cực kỳ khâm phục Mã Minh Huy, chủ đề hiện giờ đi theo hướng hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh ta, không lệch một ly.Khi Internet biến thế giới thành một cái xóm, người dùng Internet ngoài chuyện có thể chia sẻ một cách dễ dàng thì còn có thể làm gì nữa?Lương Thần kinh ngạc, tiếp tục xem đề tài đứng đầu Weibo.Bỗng nhiên cô nhìn thấy một cái Weibo có hai chữ "Nam Đại", theo bản năng liền vào xem một chút.Một account marketing đăng trêи Weibo: Fans gửi bài "Ha ha ha ha ha một băng rôn được căng ở trong ký túc xá nam, ha ha ha ha ha tôi chết vì cười mất thôi."Có ba tấm hình chụp băng rôn ở những góc khác nhau -- "Chúc mừng bạn học Lục Cảnh cuối cùng cũng chấm dứt hai mươi năm kiếp sống độc thân!"Lương Thần đứng hình.Cô nhìn kỹ ba tấm hình đó, rõ ràng chính là tòa nhà số 8 Khế Viên Nam Đại. Cô từng ở qua, sao có thể nhìn nhầm được.Tay Lương Thần đã bắt đầu không thể khống chế.Cô mở phần bình luận, nhìn thấy bình luận đứng đầu, là của một nữ sinh: "Chuyện này là thật, ha ha ha ha buổi sáng đi học tôi tính vào xem nhưng nhiều người xem quá tôi chen không nổi, Lục Cảnh ở trường rất nổi tiếng, rất nhiều nữ sinh vì chuyện này mà đau khổ suốt, à, có ảnh chụp nè."Cô đăng một tấm ảnh, đúng là tấm ảnh Lương Thần chụp cùng cậu và Tề Kỳ ở khuôn viên Nam Đại ngày trước.HD và trực diện.Biểu tình Lương Thần đã kéo căng hết mức, khóe miệng giật giật.Dưới bình luận của nữ sinh này có hơn một ngàn bình luận trả lời ào ạt như lũ cuốn."Bà nó, một nam sinh đẹp trai như vậy mà hóa ra mới vừa hết độc thân??? Bà nó??? Bạn gái là ai vậy???""Nam Đại???? Này mẹ nó còn là một học bá??""Không khoa học! Không có khả năng! Loại nam sinh này sao có thể độc thân hai mươi năm?""Bạn gái cậu ta là ai! Á! Lục học trưởng òa òa òa! Vì sao anh lại hết độc thân lúc này, em còn nói lúc tốt nghiệp sẽ tỏ tình với anh mà! "Lương Thần: "........."Bạn nhỏ à đừng khóc, nói ra chắc em không tin, bạn gái cậu ấy đứng giữa trong tấm hình đó.
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.