Mị Ảnh

Chương 333: Kết Thúc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mị Ảnh

Ngay lúc phó viện trưởng vận lên chút đấu khí tàn dư trong cơ thể, chuẩn bị một quyền oanh hướng Nghệ Phong, một câu quát mạnh chợt vang lên trong hư không, dường như một tiếng sấm.

- Lão thất phu, ngươi dám động đến người của ta?

Vừa dứt lời, một thân ảnh mạnh mẽ xuất hiện ở đây, cư nhiên không ai thấy rõ vì sao hắn xuất hiện. Cổ thực lực này, để cho mọi người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được khiếp sợ trong lòng đối phương.

Phó viện trưởng thấy người này, hơi sửng sốt, lập tức có chút cung kính nói rằng:

- Quái lão, sao ngươi lại tới đây?

Đoàn người vây quanh thấy phó viện trưởng cung kính như vậy, cả đám không khỏi sửng sốt, không rõ lão đầu lôi thôi đến cực điểm này là ai, cư nhiên để phó viện trưởng đều cung kính như vậy đối với hắn.

- Hừ! Nếu ta không đến, người của ta không phải bị ngươi giết rồi!

Quái lão đầu tràn đầy tức giận, chỉ nhìn thảm trạng của Nghệ Phong, hắn không khỏi cảm thấy vui vẻ, phảng phất dường như rất thích dáng vẻ hiện tại của Nghệ Phong.

Chỉ là, trong lòng Quái lão đầu cũng cực kỳ chấn động, chính mình bị khí thế vừa mới phát ra hấp dẫn đến. Nghĩ không ra Nghệ Phong có thể dung hợp đến lực lượng như vậy. Hắn cảm giác thấy, chính mình dạy cho Nghệ Phong nhiếp hồn thuật, cư nhiên bị hắn dung hợp. Thiên phú của người này, hắn xa xa không bằng.

Quái lão đầu dám dạy bảo Nghệ Phong, thậm chí dám đánh Nghệ Phong, chính là để Nghệ Phong trọng thương thành như vậy không sống không bằng chết đều được. Thế nhưng hắn tuyệt đối không dám để Nghệ Phong chết trong học viện này.

Nếu như lão gia hỏa sư tôn kia của Nghệ Phong biết phó viện trưởng học viện mình giết đệ tử hắn, hắn không dám tưởng tượng sẽ phát sinh ra sự tình gì. Đúng vậy, có thể học viện Trạm Lam cường đại, kinh khủng khiến cho người ta khiếp sợ! Thế nhưng, Tà Tông của bọn họ chính là loại nào? Người khác có thể không biết sự kinh khủng của Tà Tông, lẽ nào chính mình là bạn tốt của lão nhân kia còn không biết. Đừng xem mỗi một đời Tà Tông chỉ có một truyền nhân, thế nhưng nếu hắn muốn trả thù, không một người nào đủ thực lực để ngăn cản.

- Hắn là đệ tử của Quái lão?

Phó viện trưởng hơi sửng sốt, lập tức chấn động nói ra.

Quái lão đầu nhìn Nghệ Phong liếc mắt, suy nghĩ một chút nói rằng:

- Cũng coi là như vậy!

Nhìn biểu hiện của tiểu tử ngươi ngày hôm nay đủ kiêu ngạo, đủ cường thế. Sẽ không khiến ta mất mặt, ta liền cố gắng mà nhận ngươi làm đệ tử của ta một hồi.

Nếu như Nghệ Phong biết cách nghĩ hiện tại của Quái lão đầu, nhất định sẽ nhổ một bãi máu lên mặt hắn. Đối với Quái lão đầu tự kỷ vô địch này, tự nhiên hắn rõ ràng lão đầu muốn mượn Nghệ Phong khiến cho hắn nở mày nở mặt!

Tuy nhiên, một câu nói này của Quái lão đầu, khiến cho tất cả mọi người đều sùng bái nhìn hắn. Có thể dạy bảo ra một người đệ tử xuất sắc như vậy, thực lực của hắn có thể thấp sao?

Quái lão đầu nhìn ánh mắt mọi người như vậy, hắn tràn đầy hưởng thụ ngửa đầu, bắt chiếc dáng dấp của một vị Tông Sư!

- Ách...

Phó viện trưởng thật không ngờ, Nghệ Phong cư nhiên sẽ là tồn tại đặc thù trong học viện. Địa vị của Quái lão đầu trong học viện, cao hơn rất nhiều so với hắn. Toàn bộ học viện, trừ bỏ một số ít người, ai mà không đều phải cung kính trước mặt hắn!

- Quái lão, tuy rằng hắn là đệ tử của ngài! Thế nhưng hắn giết nhiều học viên như vậy cũng là sự thực. Ngài xem...

Phó viện trưởng nhìn Quái lão đầu nói.

Một câu nói của phó viện trưởng, nhất thời khiến cho Quái lão đầu cảm thấy không vui. Chính mình tuyên bố Nghệ Phong là đệ tử của chính mình, hắn còn không nể mặt mình, này không phải là đánh mặt chính mình sao? Này không phải để cho người khác chê cười mình sao?

- Hừ, thì sao? Giết thì giết, lẽ nào ngươi còn muốn giết đệ tử của ta đền mạng hay sao? Ngươi có bản lĩnh thử làm xem sao?

- Ách...

Một câu nói, nhất thời để cho phó viện trưởng không nói nên lời.

- Một ít phế vật mà thôi, bị đệ tử của ta giết chết cũng xứng đáng, miễn cho làm bẩn con mắt của ta!

Một câu nói của Quái lão đầu, nhất thời để cho mọi người nuốt một ngụm nước bọt. Thảo nào Nghệ Phong khát máu như vậy, hóa ra là có một vị sư phụ càng khát máu hơn.

Quái lão đầu trực tiếp đi tới trước mặt Nghệ Lưu, gọi hắn ôm Nghệ Phong đi theo chính mình, cũng chẳng thèm chào hỏi liền mang theo Nghệ Phong rời đi.

Phó viện trưởng thấy thế, không dám ngăn trở chút nào, hắn nhìn bóng lưng Quái lão đầu nói rằng:

- Quái lão, chuyện này ta sẽ bẩm báo lại cho viện trưởng.

- Hừ, vậy ngươi gọi lão gia hỏa kia trực tiếp đến tìm ta nói chuyện!

Một câu nói này, để mọi người ngạc nhiên, gọi viện trưởng là lão gia hỏa? Quái lão đầu này xác thực có chút quá trâu bò rồi!

Phó viện trưởng thấy Nghệ Phong bị Quái lão đầu mang đi, hắn hơi thở dài một hơi, đối với Quái lão đầu vốn là một tồn tại đặc thù trong Học viện Trạm Lam, hắn một điểm ý kiến cũng không có, quay đầu nhìn thoáng qua hố to phía sau, hắn nhịn không được lần nữa rùng mình một cái. Trong lòng kinh hoàng nói cho hắn, sau này muốn cách xa Nghệ Phong một chút!

- Hắn thực sự là do Quái lão đầu dạy dỗ sao? Quái lão hình như không biến thái như vậy?

Phó viện trưởng nhổ một ngụm nước bọt, kéo bước chân thương nặng đi về một phương hướng!

Đoàn người vây xem nhìn quyết đấu, thấy tất cả diễn viên đều biến mất, thế nhưng đấy lòng vẫn không nhịn được bốc lên một cổ chấn động. Nhìn địa phương kia bị san thành đất bằng, kinh sợ không thể đè xuống.

- Tân sinh mới năm nay, sợ là kiêu ngạo nhất từ trước tới nay, cũng là tân sinh mới cường hãn nhất sao!

Nghĩ vậy, mọi người không khỏi cười rộ lên, chính mình còn đang vì Nhân Cấp, Sư Cấp phấn đấu. Người ta đã có thể đấu kháng cùng Vương cấp rồi!

Mọi người không khỏi quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Vũ Phượng, khóe miệng nhìn tràn đầy sự hả hê, bọn họ rất thích ý nhìn thấy Thượng Quan Vũ Phượng luôn cao ngạo khinh thường không thèm nhìn bọn họ phải hối hận!

- Chúng ta đi thôi!

Thượng Quan Vũ Phượng quay đầu nhìn Bạch Hàn Tuyết cười khổ nói, trên mặt tràn đầy chua xót khổ sở.

...

Tại trên lầu một tòa gác cao trong học viện, phó viện trưởng kéo theo thân thể thương nặng, đứng ở trước mặt một lão nhân, thoạt nhìn mặt mày lão nhân hồng hào, tinh mang trong mắt lóe ra khiến phó viện trưởng có chút không dám nhìn thẳng vào con mắt hắn!

- Viện trưởng!

Phó viện trưởng cung kính kêu to một tiếng, mặc dù trên người tràn đầy uể oải và đau đớn để hắn rất muốn ngồi xuống, thế nhưng lại như trước không dám động.

Một câu hô gọi này của phó viện trưởng, trong nháy mắt đã rõ ràng bại lộ thân phân của vị lão nhân này.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top