Mị Ảnh

Chương 166: Ta Đã Nói Ngươi Không Đủ Tư Cách


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mị Ảnh

Vương Cấp mặc áo bào đen thấy người tiến tới, sắc mặt đại biến. Hắn có thể cảm nhận được luồng khí tức cường đại trên người đối phương. Hơn nữa, hắn tận mắt chứng kiến tràng cảnh vừa rồi. Vương cấp mặc áo bào xanh nhanh tay đánh tới trước ngực Nghệ Phong. Bỗng nhiên người này xuất hiện. Một chưởng, chỉ một chưởng khiến Vương cấp áo bào xanh phun máu, đập mạnh xuống đất. Thực lực này, quả thực khiến người ta kinh hãi tới cực điểm.

Tuy chính mình và Vương cấp mặc áo bào xanh vừa mới tiến tới Vương Cấp. Dù sao cũng là Vương cấp cho dù là Vương cấp nhất giai, cũng khiến người khác ngưỡng mộ. Thế nhưng người thần bí trước mắt, rõ ràng chỉ cần một chưởng có thể đánh Vương cấp nhất giai phun máu. Điều này cho thấy, thực lực của người này ít nhất phải đạt tới Vương cấp đỉnh phong mới có thể làm được như vậy!

Vương Cấp mặc áo bào đen nhìn người thần bí này, đứng sững sờ không dám cử động. Bởi vì hắn phát hiện, cổ khí tức cường đại đang tập trung trên cơ thể chính mình, hắn không chút nghi ngờ, nếu như chính mình chỉ khẽ cử động. Số phận sẽ giống Vương cấp mặc áo bào xanh. Giờ khắc này, hắn mới hiểu được, vốn chính mình tại đại lục này không đáng nhắc tới. Dù là Vương Cấp trẻ tuổi nhất, vậy đã thấm vào đâu? Bị người ta bức bức còn không dám cử động! Nghĩ vậy, hắn liền nản lòng thoái chí.

Tần Y trông thấy người này bỗng nhiên xuất hiện, nàng không khỏi ngẩn người. Thực lực của người này thực sự quá mạnh. Đây chính là Vương cấp ah!

Giống vậy, Nghệ Phong không ngờ ma đầu này lợi hại tới tình trạng như vậy. Nghệ Phong nhớ tới Thiên Nghịch trước đây nói với chính mình, ma đầu này là Vương cấp lục giai. Nhìn tình hình hiện tại, thực lực của hắn ít nhất đã ngoài bát giai. Bất quá, ma đầu này càng mạnh, đối với chính mình lại càng lợi. Hắn liền cười cười.

Tần Y trông thấy dáng vẻ tươi cười tà mị của Nghệ Phong:

- Nghệ Phong! Hắn là ai?

- A! Chắc là nàng cũng đoán được.

Nghệ Phong vừa cười vừa nói.

Tần Y ngây người, tuy ràng nàng biết Nghệ Phong có thân phận rất đặc biệt tại Thánh Tông, thế nhưng cũng không ngờ địa vị của hắn lại đặc biệt như vậy. Rõ ràng có thể sai khiến cả cao thủ Vương cấp đỉnh phong. Chuyện này thật kinh khủng!

Tất nhiên, từ khi đám người quan chiến trông thấy người thần bí này xuất hiện, đều đứng ngây dại tại chỗ. Một chưởng đánh cao thủ Vương cấp thương nặng, thật sự quá cường hãn. Dường như mọi người đã hiểu vì sao vừa nãy Nghệ Phong nói hai đại Vương cấp kia không đủ tư cách. Ngay cả cao thủ như vậy cũng có thể sai khiến. Vậy hắn kinh khủng tới cỡ nào? Hoặc là thế lực đứng phía sau lưng vô cùng kinh khủng?

Nghĩ vậy, ánh mắt đám người vừa nãy bởi vì Tần Y mà căm thù cũng vụt tắt. Hơn nữa, mặc dù Tần Y mị hoặc tới cực điểm, thế nhưng cũng không hề dám chuyển mắt nhìn tới. Đứng trước thân ảnh nữ nhân bốc hỏa như vậy, nam nhân bọn họ cũng chỉ có thể dám nhìn trộm.

Nghệ Phong thản nhiên nhìn quanh bốn phía, trông thấy ánh mắt mọi người tách rời khỏi hắn. Lúc này hắn mới buông bàn tay nhỏ bé mềm mại của Tân Y, bước từng bước, trong tầm mắt của moi người, từ từ hướng về Vương cấp mặc áo bào xanh.

Dễ nhận thấy Vương cấp áo bào xanh bị thương rất nặng, hắn trông thấy Nghệ Phong đang hướng về phía chính mình, ánh mắt ngưng đọng không gì sánh được. Tức giận trong lòng bốc lên, khiến hắn lại lần nữa phun máu tươi.

- Ha ha! Vừa nãy, chẳng phai rất ngưu sao? Tại sao bây giờ cũng chỉ có thể nằm dưới đất mà phun máu? Chẳng phải ngươi muốn quyết đấu cùng ta sao? Ta cho ngươi cơ hội này, đứng lên nào!

Câu nói đầy ý châm biếm, nhất thời khiến mọi người nhìn Nghệ Phong bằng ánh mắt khinh bỉ. Người ta nằm trên mặt đất không thể cử động, vậy mà ngươi không biết xấu hổ nói ra những lời châm chọc như vậy.

- Khụ! Ta chỉ biết, ngươi là phế nhân thiếu suy nghĩ không thể đứng dậy. Bản thiếu gia trước mặt ngươi, cho ngươi cơ hội, đáng tiếc ngươi quá yếu đuối. Thấy bản thiếu gia rõ ràng sợ hãi nằm sấp xuống đất, vả lại còn phun máu!

Nghệ Phong trừng mắt nói nhảm, khiến trong lòng mọi người xì một tiếng khinh miệt, thầm mắng hắn vô sỉ!

Vương Cấp áo bào xanh hiển nhiên bị Nghệ Phong trọc giận, trong miệng lại tiếp tục phun máu. Máu chảy trên áo bào xanh, khiến áo bào xanh của hắn nhuộm thành màu đỏ tươi.

Nghệ Phong trông thấy tràng cảnh như vậy, sắc mặt trở nên trầm lắng, vẻ mặt bỡn cợt vừa này hoàn toàn biến mất, ngược lại bộ dáng vô cùng lạnh lùng.

- Ta nói rồi, ngươi không đủ tư cách, nhất định ngươi không đủ tư cách. Ta không muốn ngươi tiếp tục xuất hiện trước mặt Tần Y. Bằng không, lần sau gặp lại ngươi, ta sẽ lấy mạng ngươi.

Câu nói hiện lên sát ý, khiến mọi người giật mình. Bọn họ nhìn nhãn thần Nghệ Phong cũng có chút sợ hãi.

Nghệ Phong lạnh lùng trông thấy toàn bộ đám người đều tránh né ánh mắt hắn: Hắn muốn nhân cơ hội này để uy hiếp, dùng uy thế của người khác để dọa bọn họ sợ hãi. Để bọn họ biết người nào có thể trêu chọc, người nào không thể chọc. Mà Tần Y, cũng không phải người để bọn họ có thể thương nhớ.

Nghệ Phong thản nhiên liếc mắt nhìn Vương cấp áo bào đen đứng bất động tại chỗ, nhàn nhạt nói:

- Vừa nãy ta nói ngươi thiếu tư cách khiêu chiến với ta, ngươi tán thành hay không?

Nghệ Phong vừa dứt lời, Vương cấp áo bào đen liền cảm thấy cổ khí thế tập trung trên cơ thể mình càng mãnh liệt. Rõ ràng bị đè nén, trên trán hắn toát mồ hôi lạnh. Hắn liếc nhìn Nghệ Phong, tiếp đến thất thần liếc nhìn Tần Y. Lúc này, dường như hắn mới bừng tỉnh:

- Nữ nhân như vậy, làm sao chính mình có thể sở hữu, lúc trước tại sao chính mình có thể buồn cười như vậy?

- Ngươi không trả lời! Vậy ta đây có thể nghĩ ngươi đã âm thầm thừa nhận?

Nghệ Phong nhàn nhạt nói, khiến trong lòng mọi người minh bạch: Tần Y có nam nhân cường thế như vậy, thảo nào nàng luôn coi thường hai đại Vương Cấp này.

Tràng cảnh như vậy, cũng khiến Nghệ Phong âm thầm gật đầu: Đây mới là kết quả hắn muốn. Bất luận là nữ nhân đều có hư tâm, bất cứ nữ nhân nào cũng đều hi vọng nam nhân của chính mình mạnh mẽ! Nghệ Phong không muốn về sau thế nhân nói nam nhân của nàng là người nhu nhược hèn nhát. Hắn muốn thế nhân đều biết, đức lang quân của Tần Y là người mạnh mẽ. Đây cũng coi như là lễ vật dành tặng Tần Y.

Mặc dù, vì thế Nghệ Phong phải trả cái giá khá đắt, thế nhưng vì nàng, tất cả đều đáng giá.

Nghệ Phong trông thấy tất cả mọi người không dám nhìn tới chính mình đang đứng cạnh Tần Y. Lúc này mới quay về phía Vương cấp áo bào đen nói:

- Một người ba mươi tuổi có thể trở thành cường giả Vương cấp, có lẽ được thế nhân tán tụng. Thế nhưng các ngươi hãy nhớ kỹ, các ngươi trong mắt ta không là gì cả. Làm thịt các ngươi không khác gì thịt chó. Cho nên, các ngươi không nên quấy rối cuộc sống người khác.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top