Mị Ảnh

Chương 161: Quấy Rầy Ngoại Công


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mị Ảnh

Dường như Nghệ Phong thấy chưa thỏa mãn, ôm thật mạnh eo thon của Tần Y, cánh tay trực tiếp thâm nhập vào trong áo, bàn tay dán vào làn da trắng mịn nóng hổi, cảm giác mịn màng tới cực điểm.

- Khụ! Khụ...

-

Vài tiếng ho nhẹ, nhất thời khiến Tần Y phản ứng. Nàng giống như con mèo nhỏ bị chấn kinh, đẩy mạnh Nghệ Phong ra xa, hầu như khuôn mặt hồng có thể chảy máu.

Nhớ tới vừa nãy chính mình không thể tránh được Nghệ Phong tấn công, nàng trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Thế nhưng trong lòng thực sự không chút hận ý.

Giận dữ, giận dữ mang theo ngàn vạn phong tình. Khiến Nghệ Phong suýt nữa ngây dại trong nhãn thần của Tần Y. Nghệ Phong nắm chặt bàn tay nhỏ bé mềm mại chuẩn bị chạy trốn khỏi bàn tay chính mình. Quay đầu nhìn về phía hỗn đản phá hư chuyện tốt của chính mình.

Tần Y cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể để Nghệ Phong tùy ý cầm lấy. Bất quá, nàng nhớ tới tràng cảnh vừa nãy, trong lòng nàng bốc hỏa. Đối với nam nhân trước mắt, quả thực trong lòng nàng luôn tồn tại loại tình cảm khó tả, ngay cả chính mình cũng không thể nghĩ ra...

- Ngoại công!

Nghệ Phong trông thấy lão nhân đứng trước cửa, tinh thần phấn chấn. Hắn liền vui vẻ hô lớn.

Lâm Hạo Nhiên trông thấy hai người trước mắt tay nắm chặt tay, nghĩ tới tràng cảnh chính mình chứng kiến. Trong lòng khỏi khỏi cười khổ. Tuy ràng biết cảm tình của hai người, thường nhân khó có thể lý giải. Thế nhưng không ngờ...

Lâm Hạo Nhiên nhìn tôn nữ do chính mình nuôi dưỡng xinh đẹp tuyệt trần, lại nhìn nhìn cháu ngoại trai của chính mình, cũng không biết nói gì.

- Chuyện này, ngoại công...

Nghệ Phong thấy Lâm Hạo Nhiên nhìn khắp thân thể chính mình, không khỏi cười ngượng. Mà sắc mặt Tần Y càng lúc càng hồng, khiến hai nam nhân ngây dại nhìn nàng. Nghệ Phong hận không thể lại lần nữa hôn lên môi nàng.

- Ha ha, ta đã già. Mắt không còn tốt, vừa nãy cũng không thấy gì cả.

Câu nói này của Lâm Hạo Nhiên, nhất thời khiến vành tai của Tần Y cũng trở nên bừng đỏ. Nàng giận dữ nhìn Nghệ Phong, muốn giãy khỏi vòng tay của hắn. Nhưng Nghệ Phong để nàng có bất cứ cơ hội nào. Nàng tức giận liền bấm mạnh vào bên hông Nghệ Phong.

- A...

Lâm Hạo Nhiên nhìn nữ nhân trước mắt đang liếc mắt đưa tình, khóe miệng toát lên vẻ tươi cười.

- Được rồi! Hai người các cháu cũng không muốn ta trông thấy chuyện tình này. Nghệ Phong, e là cháu đã quên ngoại công. Tý nữa còn phải tới gặp ta!

Nghệ Phong cười ngượng, lại lần nữa đưa tay cố trườn tay tàn phá khắp hông Tần Y:

- Sao có thể ah! Ta nghe phúc bá nói, ngoại công đang buôn bán bên ngoài, lúc này mới không tới tìm người.

Lâm Hạo Nhiên cười ha hả:

- Được rồi, về điểm tâm tư này của tiểu tử cháu ta còn không biết. Y Y, tiểu tử này rất xấu rồi. Sau này không thể chiếm tiện nghi với nàng.

- Gia gia! Người nói gì vậy?

Tần Y liếc mắt nhìn Lâm Hạo Nhiên, xấu hổ nói.

- Ha ha!

Lâm Hạo Nhiên vui vẻ cười, đối với tiểu nhi nữ này, hắn vô cùng yêu thương. Tuy ít khi gặp Nghệ Phong, thế nhưng gặp lại, trong lòng không kiềm chế nổi yêu thương.

- Được rồi, hai người các cháu vừa mới gặp lại. Chắc chắn còn rất nhiều lời muốn nói. Một lúc nữa các cháu hãy tới gặp ta.

Quả thực Lâm Hạo Nhiên rất thoải mái, quay về phía Nghệ Phong mỉm cười, bước từng bước quay trở ra.

Nghệ Phong nhìn nữ nhân trước mắt toát lên vẻ xinh đẹp quyết rũ, mị hoặc tới cực điểm. Hỏa diễm trong lòng hắn vừa mới áp chế, lại lần nữa chồm dậy. Quả thực mị hoặc của Tân Y không hề thua kém Điệp Vận Du.

- Nghệ Phong! Sau này đệ đừng như vậy được không?

Tân Y nhìn Nghệ Phong khuôn mặt ửng đỏ, nàng khẽ từ chối, nhưng vẫn không hề phản ứng.

Tùy ý để bàn tay to lớn ôm chặt thân thể chính mình, khiến trái tim nàng đập loạn nhịp. Quả thực hành động này, có phần khiến nàng trở tay không kịp.

Đôi tay Nghệ Phong nhẹ nhàng nâng cằm Tần Y lên, hướng thẳng vào mình, bắt đầu hôn nàng.

- Không được! Tỷ là của ta! Hôm nay, ngày mai và mãi mãi về sau!

Nếu như có người trông thấy tràng cảnh như vậy, nhất định sẽ phanh thây Nghệ Phong. Bởi nữ thần trong lòng chính mình, rõ ràng đã bị hỗn đản này chiếm đoạt như vậy.

- A...

Cơ thể bốc hỏa, đau đớn, ngữ khí mạnh mẽ khiến trong lòng Tần Y không thể bình tĩnh được nữa, nàng thở dốc nói:

- Tại sao đệ bá đạo như vậy?

- Ta bá đạo sao? Tần Y tỷ, trong lòng ta, tỷ là người quan trọng nhất. Ta muốn tỷ là nữ nhân của ta, không để bất cứ kẻ nào đ-ng tới tỷ. Ta yêu tỷ! Mãi mãi yêu tỷ!

-

Nghệ Phong ôm Tần Y thật chặt, không để Tần Y có cơ hội phản ứng, hắn liền mạnh mẽ nói với nàng.

Tần Y kêu lớn một tiếng, đứng sững sờ tại chỗ, trong đầu vô cùng hỗn độn: Chính mình yêu Nghệ Phong sao? Không biết! Thế nhưng, chính mình không muốn mất hắn, hắn có thể làm tất cả mọi việc vì chính mình, làm chính mình nóng ruột nóng gan. Hắn luôn luôn có biểu hiện mờ ám đối với chính mình, tới bây giờ không thể che giấu được khát vọng đối với chính mình. Loại ý nghĩ mờ ám này, chính mình cùng muốn hưởng thụ. Vừa nãy, chính mình không chút phản ứng, cũng không căm hận hắn, vả lại chính còn cảm thấy rất ngượng ngùng.

Bất quá, thân phận của hai người...

- Nghệ Phong... Uhm...

Nàng còn chưa dứt lời, đôi môi đỏ mọng của nàng lại lần nữa được ngăn lại. Nàng nghẹn ngào nói một câu, liền bị Nghệ Phong dùng lưỡi, tiến sâu vào trong miệng chính mình. Hấp thụ dịch thể thơm mát của Tần Y.

Dường như Tần Y cũng biết chính mình không thể phản kháng oan gia này, nàng nhắm chặt đôi mắt tuyệt mỹ, giang tay ôm lấy cổ Nghệ Phong, cũng mạnh mẽ hôn Nghệ Phong.

Cánh tay Nghệ Phong lần mò khắp người Tần Y, cảm thụ vẻ ấm áp mềm mại trong đó. Thế nhưng, hắn vẫn chưa thỏa mãn, đôi tay hắn thâm nhập vào bên trong Tần Y, liên tục trườn trên lưng ngọc của nàng. Cảm thụ được trong lòng bị mị hoặc tới cực điểm. Dưới thân không do dự, ngang nhiên đứng thẳng, ưỡn thẳng vào thân thể Tần Y.

- A...

Tần Y tựa hồ cũng cảm thụ được sự biến hóa trên cơ thể Nghệ Phong, nàng kinh hãi kêu lớn, khẽ đẩy Nghệ Phong ra, sắc mặt ửng đỏ say lòng người, đôi môi đỏ mọng hé mở toát ra hương khí nóng bỏng. Toàn thân tản ra cổ mị hoặc kinh người.

- Tần Y tỷ! Ta muốn có tỷ!

Nghệ Phong ghé vào tai Tần Y, nói.

Tần Y nghe thấy câu này, suýt nữa không đứng vững. Lực lượng toàn thân đè trên cơ thể Nghệ Phong, thân thể không ngừng rung động, sau một lúc lâu, Nghệ Phong mới nghe thấy thanh âm nhỏ nhẹ của Tần Y vang lên:

- Hãy tới phòng ta.

Câu nói này, nhất thời khích lệ Nghệ Phong tới cực điểm, hắn bồng Tần Y trên tay, khi đó khuôn mặt nàng ửng đỏ. Rất nhanh đi tới khuê phòng thanh nhã sạch sẽ, tản ra mùi thơm thoang thoảng. Đặt nàng nằm xuống giường.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top