Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ma Thiên Ký
Dịch giả: lizziehuongguyenBiên: nila32Với thực lực Ngưng Dịch hậu kỳ như Tân Nguyên còn bị con sói khổng lồ này đánh lén gây thương tích, Liễu Minh tự nhiên cũng xem nhẹ nó dù chỉ một chút. Huống chi bên cạnh còn có vài đầu sói với hình thể tương đối to lớn, xem ra cũng không phải nghiệt thú bình thường, chỉ sợ cũng không thể rảnh tay mà đấu pháp. Ngay tại thời điểm Liễu Minh âm thầm lo lắng, một tiếng thét dài như rồng ngâm bỗng nhiên truyền đến, nhất thời vang vọng cả hang đá khổng lồ. Liễu Minh nghe vậy không khỏi biến đối sắc mặt.Con sói khổng lồ đang vọt tới sơn động nghe được âm thanh đột nhiên dừng lại ngay tại chỗ, sau đó ngẩng cổ gào thét càng ngày càng lớn, rồi nghiêng đầu, chạy vội về hướng thông đạo. Nghiệt thú đang vây công thạch động cũng vì thế mà đồng loạt đình chỉ công kích, ầm ầm như thủy triều chạy như điên theo chân cự lang kia. Thạch động vốn bị vây chặt bởi Nghiệt thú vậy mà trong khoảnh khắc đã không còn mống nào.Liễu Minh thấy tình cảnh này bèn thu lại gậy sắt trong tay, trên mặt tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng. Một đại hán khác thì sững sờ trong chốc lát rồi đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, vội vàng đặt đại hán họ Trịnh dựa vào thạch bích, còn chính mình thì chạy gấp tới thạch động, báo tin vui cho bọn người Tân Nguyên. Đại hán họ Trịnh cũng không thể kiềm chế được vẻ mặt vui mừng, vừa cười lớn vừa ho khan không ngừng vì nội thương.Một lát sau, trong thạch động cũng truyền ra tiếng hoan hô của những người khác. Đối với bọn họ mà nói thì đàn thú đột nhiên thối lui đã để cho bọn hắn tìm được đường sống trong cái chết. Nhưng chỉ sau thời gian cạn một chén trà, Liễu Minh cùng với bọn người Tân Nguyên cũng không dám trì hoãn mà li khai động quật, xác định phương hướng rồi mà phóng tới vị trí các thông đạo giao nhau. Bọn hắn cũng không thể chắc chắn được những Nghiệt thú này có thực sự rút đi hay là tạm thời rút lui mà rình rập xung quanh, cho nên vẫn dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới lối vào quặng mỏ. Đến lúc Nghiệt thú quay lại thì bọn hắn cũng không có việc gì rồi. Trên đường đi, đám người Liễu Minh cũng không có gặp nửa điểm thân ảnh Nghiệt thú, giống như bọn chúng thật sự biến mất sau thời điểm Nghiệt Tai bộc phát. Mọi người mừng rỡ tăng cường bộ pháp dưới chân, hai người bị thương nghiêm trọng nhất cũng được đồng bạn trực tiếp vác trên lưng, cũng không làm chậm trễ hành trình. Trên đường đi, bọn hắn đồng dạng gặp được mấy tên quáng nô khác, phần lớn đều có bộ dáng tổn thương, có chút chật vật thì liền kết bạn đồng hành.Trong đó, Liễu Minh phát hiện một thân ảnh quen thuộc, đúng là nữ tử Nhân tộc Thanh Kỳ thoát ra trước hắn tại ngã rẽ khi ấy. Nàng nhìn như lẻ loi một mình, không biết lúc trước vận dụng bí thuật gì mà có thể bình yên vô sự dưới sự truy đuổi của Nghiệt thú Cự Hùng. Nàng cũng phát hiện ra Liễu Minh thì khẽ giật mình, miễn cưỡng cười rồi theo mọi người phía trước hướng thông đạo mà bước đi.Nửa ngày sau.Bọn người Liễu Minh rốt cục cũng về tới động quật cực lớn khu trao đổi nhưng tính hình trước mắt lại làm bọn họ kinh hãi. Giờ phút này tại vùng trao đổi, khắp nơi là một cảnh tượng bừa bộn.Không gian động quật rộng hai ba trăm trượng giờ phút này chỉ còn một nửa, phần còn lại đều đã sụp đổ. Mặt đất cũng là một mảnh gồ ghề chồng chất không ít thi thể Quáng Nô không trọn vẹn. Mà nhiều hơn nữa là hài cốt Nghiệt thú và vài tên Quáng Nô đang dọn dẹp mặt đất. Rõ ràng là nơi đây vừa mới trải qua cảnh tượng tranh đấu kịch liệt mà người thường khó có thể tưởng tượng được. Một bộ phận Quáng Nô còn sót lại tại động quật tụ tập ở chính giữa xì xào bàn tán, ước chừng có khoảng một hai trăm người.Bọn người Liễu Minh sau khi nghe ngóng mới biết được, một đầu Nghiệt thú Hóa Tinh sơ kì đột nhiên mang theo một nhóm lớn Nghiệt thú xuất hiện ở phụ cận khu trao đổi, tấn công đồ sát những người còn lại trong động quật. Những người trường kì lưu trú trong vùng trao đổi cộng thêm một ít người trốn về, tụ tập không ít Quáng Nô, tập hợp thành hai thế lực lớn, phát hiện tình thế không ổn, lập tức buông xuống hiềm khích lúc trước mà đạt được hiệp nghị đồng minh tạm thời, dưới sự lãnh đạo của vài tên Quáng Nô Ngưng Dịch cảnh Hậu kì, lợi dụng địa hình thông đạo nhỏ hẹp tiến hành luân phiên phòng thủ. Những đầu Nghiệt thú kia thì còn dễ đối phó, duy chỉ có đầu Nghiệt thú Hóa Tinh kì thật sự khó có thể ngăn cản. Lúc phòng thủ thảm thiết nhất cũng là khi chiến đấu với con quái vật này.Theo lời một gã Quáng Nô, còn thú này là một đầu Nghiệt thú có bộ dáng khỉ hai sừng, cao gấp năm sáu lần Nghiệt thú bình thường, toàn thân màu rám nắng, sức lực vô cùng lớn, giơ tay nhấc chân đều tạo thanh thế to lớn chấn động toàn bộ động quật, cột đá nhao nhao sụp xuống không ngừng. Nó tàn sát bừa bãi, không có người ngăn cản được, chỉ một lát liền có phần lớn Quáng Nô bị nó xé rách mà chết. Nếu không phải mấy tên Quáng Nô Ngưng Dịch cảnh Hậu kỳ liên hợp ra tay, liều mạng dốc sức dây dưa thì chỉ sợ toàn bộ khu trao đổi sớm đã bị nó công phá để cho đàn thú lẻn vào trong.Đúng lúc này, một gã cường giả Hóa Tinh kỳ duy nhất trong quặng mỏ dưới mặt đất – thủ lĩnh nửa người nửa yêu Lam Tỳ, đột nhiên dùng thế sét đánh không kịp bưng tai theo một lối đi giết ra, trực tiếp chống lại Nghiệt thú Cự Viên này. Cuối cùng sau một phen ác chiến, Lam Tỳ không tiếc dùng đại giá đồng quy vu tận, phóng ra một bí thuật uy thế kinh người đả thương đối phương, còn làm nó mù một con mắt. Nghiệt thú Cự Viên lúc này quay người bỏ trốn, những con Nghiệt thú khác đồng dạng cũng lui theo. Mà Lam Tỳ đã trả một cái giá lớn cũng không cho Quáng Nô khác có cơ hội nói chuyện, giơ tay xuất hiện một hồi gió màu xanh da trời, cuốn lấy nữ tử Kim Lân tộc Nhị Trà sau đó biến mất vào trong động quật. Bọn người Liễu Minh nghe xong thì không khỏi hai mặt nhìn nhau.Đúng lúc này trong thông đạo truyền ra một hồi tiếng bước chân dồn dập. Sau đó một bóng người nhoáng lên, liền có hơn hai mươi tên tay áo vàng thêu hình con mắt bay vọt ra. Những người này toàn thân bám đầy tro bụi, phần lớn đều mang theo thương tổn, bộ dạng đã trải qua một phen ác chiến. Chỉ có một tráng hán da thịt màu cổ đồng, dáng người trung đẳng, xem ra toàn thân không có chút vết thương nào khiến Liễu Minh chú ý.“Người này hẳn là thủ lĩnh Thiết Minh?” Liễu Minh hai mắt nhíu lại, dò hỏi Tân Nguyên bên cạnh.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.