Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lão Vương Nhà Bên
Phần 2:“Anh đi làm đây.”“Anh về rồi đây.”Giọng nói dễ nghe của vị hàng xóm Mạc tiên sinh kia, mỗi ngày sáng tối sẽ đúng giờ vang lên ngoài cửa. Thật ra Tiểu Vương không muốn nghe lời chào hỏi ấm áp này chút nào, bởi vì những lời đó không phải nói với cậu. Mà là nói với bạn trai của Mạc tiên sinh.Giọng điệu có đôi khi là vui vẻ, có đôi khi là quan tâm, có đôi khi mang theo tức giận, nhưng dù giọng điệu thế nào, đều mang theo hơi thở ấm áp.Gần đây Tiểu Vương xin nghỉ ở nhà, ăn không ngồi rồi, mỗi ngày bị bắt nghe thấy. Giọng nói càng động lòng người, càng có vẻ đáng thương cho con cún FA cậu đây. Cậu không có can đảm mở cửa đi nhìn nghi thức tạm biệt và hoan nghênh của hai người họ, cũng ngại ngùng đến nhà Mạc tiên sinh uống ké trà.Cho đến một ngày nọ, cậu ra ngoài bỏ rác, gặp Mạc tiên sinh đang đứng ngẩn người ngoài cửa.Giữa hai nhà là một hàng lang trống rỗng với một cái cửa sổ lớn chỉ có thể mở được một cánh. Bên ngoài trời đang mưa to, sấm sét ì đùng, Mạc tiên sinh chỉ mặc một bộ đồ ở nhà mềm mại, đi chân trần đứng trên tấm thảm mỏng màu xám nhạt ở cửa nhà.“Sao anh lại đứng ở đây?” Tiểu Vương hoảng sợ, thả túi rác trong tay xuống đi qua hỏi anh.Mạc tiên sinh đưa mắt nhìn cậu, đồng thời bên ngoài xẹt qua một tia chớp. Tiểu Vương giống như bị tia sét ngoài kia bổ trúng đầu, đầu ngón tay cũng tê dại cả đi.Đôi mắt bình tĩnh điềm đạm kia, giờ đây đã phủ một lớp hơi nước! “Anh ấy khóc, thật là đẹp.” Trong lúc hoảng hốt, Tiểu Vương chỉ nghĩ được như vậy.Thấy cậu xông tới, Mạc tiên sinh hơi kinh ngạc, nhanh chóng chớp mắt. Tầng hơi nước kia lập tức biến mất như chưa từng tồn tại, khôi phục sự bình tĩnh khôn khéo thường ngày. Nếu không phải đuôi mắt còn hồng hồng, Tiểu Vương còn tưởng rằng mình hoa mắt.“Vậy mà lại là mắt đào hoa…” Không đầu không đuôi nói một câu, Tiểu Vương nhanh chóng lấp liếm, suýt nữa cắn luôn đầu lưỡi của mình: “Khụ, xảy ra chuyện gì sao?”Mạc tiên sinh dường như đang cố gắng kiềm chế run rẩy, chậm rãi hít một hơi, giọng nói khàn khàn: “Có thể vào nhà em ngồi một lát không?”“A, đương, đương nhiên, mau vào đi.” Tiểu Vương mau chóng mời anh vào nhà, cùng tay cùng chân bước vào theo, đóng cửa lại, cầm dép lê mới đưa cho Mạc tiên sinh.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.