Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lâm Vũ Thiên Hạ
U Minh Trấn này xem như là khu nhân loại quần cư gần nhất với U Minh Sơn Cốc, bởi vì quan hệ đến vị trí địa lý nên ngược lại mậu dịch thập phần phồn hoa.Ở chỗ này nhiều nhất dĩ nhiên là những mạo hiểm giả, cả ngày vác đao đi tìm linh dược cùng yêu thú, mặt khác còn có đại lượng thương nhân bởi vì buôn bán nên mới tới đây.Nhưng tuy rằng lưu lượng người ở U Minh Trấn lớn, mậu dịch phồn hoa, nhưng bởi vì hàng năn ở đây đều sẽ phát sinh thú triều, có đại lượng yêu thú từ trong U Minh Sơn Cốc lao ra nên đến lúc đó người nơi này sẽ bỏ chạy.Đợi thú triều đi qua mới trở về, cho nên thị trấn nhỏ phồn vinh này cũng không thể phát triển thành một đại thành như Nam Lĩnh Thành được.Đây cũng là nguyên nhân mà kiến trúc của tiểu trấn này đều phải dùng đá xanh chắc chắn, đó cũng là vì phòng ngừa bị yêu thú trùng kích tạo thành phá hư nghiêm trọng.Đi trên đường phố U Minh Trấn, kiến trúc đơn sơ ở đây lại có phong cách rất đặc biệt, Trần Vũ không khỏi có cảm giác mới lạ. Trong trấn nhỏ này cũng có rất nhiều cửa hàng, có cái là bán đồ dùng hằng ngày, có cái bán trang bị vũ khí, thậm chí còn có cái bán đan dược nữa...Ngoài ra còn có tửu lâu, đấu giá hội các loại nữa. Tuy trấn nhỏ nhưng ngược lại mọi thứ dều đủ, về cơ bản Nam Lĩnh Thành có thì nơi này đều có!Cũng có một ít mạo hiểm giả không có cửa hàng cố định, ngồi bệt ở hai bên đường, trước mặt bày biện một thu hoạch ở U Minh Sơn Cốc để bán hoặc là trao đổi.U Minh Trấn vốn là một hỗn loạn chi địa, nhưng có một ít mạo hiểm giả thực lực tương đối cao đã kết thành liên minh, cùng nhau quản lý cái trấn nhỏ này.(*hỗn loạn chi địa: nơi không bình yên)Giữa bọn hắn đã có ước định, trong phạm vi của U Minh Trấn không được động võ, không được đánh cướp! Nếu không sẽ trở thành địch nhân của toàn bộ liên minh mạo hiểm giả.Trần Vũ dọc theo đường, bộ dáng đệ tử thế gia như hắn, thoạt nhìn thật rất non nớt, lại dám một mình chạy tới biên giới U Minh Sơn Cốc nguy hiểm này, ngược lại hấp dẫn được không ít người chú ý.Tuy rằng hiện giờ trời đã tối, những cửa hàng ở U Minh Trấn đều đốt đèn, toàn trấn khắp nơi đều là một mảnh ánh sáng.Đi xung quanh xem xét, hắn thấy nơi đây còn có bán vũ kỹ cùng công pháp, nhưng đều là Hoàng cấp trung phẩm, nên hắn không để mắt tới.Lại đi dạo một chút nữa, phát hiện cũng không có gì đáng mua, cộng thêm đã đi một ngày đường thật sự quá mệt mỏi, vì vậy Trần Vũ liền tìm một gian khách sạn ở lại, ý định dưỡng đủ tinh thần, ngày hôm sau mới tiến vào U Minh Sơn Cốc.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.