Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Lạc Tích
Mọi người ngồi ở trên đài cao nhìn hai người chạy như tên bắn, không ai nhường ai, tiếng trống động trời, bầu không khí đạt đến đỉnh điểm. Tất cả mọi người biết Hạ vương cưỡi ngựa tinh xảo, chỉ là Bạch Lạc Tích lại có thể cùng sóng vai, Tiêu Yến cũng đứng dậy đi tới trước đài, chuyện này cũng không phải trận thi đấu công bằng, ngựa Hạ vương chính là bảo mã ngày đi ngàn dậm, mà ngựa Bạch Lạc Tích thì là ngựa tùy ý lựa chọn, cũng không là bảo mã cũng không có kinh nghiệm rèn luyện. Vừa chuyển vòng, Tiêu Lạc Hàm hướng về bên trận thoáng nhìn, có được một ánh mắt khẳng định. Bạch Lạc Tích đương nhiên chú ý được động tác nhỏ của Hạ vương, chỉ là tốc độ quá nhanh, nàng không kịp suy nghĩ, chỉ trong nháy mắt, con ngựa dưới thân như là bị kinh sợ, nhanh chóng phóng đến phía Tiêu Lạc Hàm. Bạch Lạc Tích vội nắm chặt dây cương, nhưng mà con ngựa cũng không có bởi vì động tác của nàng mà dừng lại, trái lại móng trước cách mặt đất liều mạng giãy dụa, Bạch Lạc Tích không cách nào khống chế, chỉ có thể bỏ ngựa rời khỏi, ngay ở cùng lúc nàng rơi xuống trên mặt đất, móng trước của con ngựa cũng đem Hạ vương đá ngã lăn trên mặt đất. "Điện hạ, ngài không có sao chứ?" Một đám người vọt vào giữa trường, bao vây Tiêu Lạc Hàm, chế ngự con ngựa hoảng sợ. "Không sao." Hạ vương đứng dậy xoa xoa cánh tay té ngã, có chút trầy da nhẹ. "Không tệ, nhưng muốn thắng bản vương còn rất sớm đó." Đi tới trước người Bạch Lạc Tích, Hạ vương nhẹ giọng ném đi một câu nói. "..." "Thế nào? Không có bị thương gì chứ." Tiêu Yến thấy Hạ vương trở lại chỗ ngồi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.