Ngôi Sao Điện Ảnh Xuất Sắc Nhất

Chương 88: Thay thế hắn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ngôi Sao Điện Ảnh Xuất Sắc Nhất

Nghe được lời nói của Helen Herman, Matthew liền nghĩ tới tin tức hắn đã đọc trên báo trước đó, bộ phim "Girl, Interrupted" mà hắn tham gia đã giành được một số đề cử Oscar bao gồm Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất. Đoàn làm phim chắc chắn sẽ bước đi trên thảm đỏ lễ trao giải Oscar vào tháng tới.

Lẽ nào Helen Herman có liên lạc lại với bên đó?

Nghĩ đến đây, Matthew tràn đầy mong đợi, vội vàng hỏi: "Là "Girl, Interrupted" phải không?"

"Đang suy nghĩ cái gì?" Helen Herman đại khái đoán: "Ta vừa mới nói là thảm đỏ ra mắt phim, không phải thảm đỏ Oscar!"

Trong lòng Matthew tràn ngập giải Oscar và hắn không khỏi gượng cười.

Helen Herman nói đơn giản: "Ta đã nói chuyện với Jack từ đoàn làm phim "Gladiator"... là nhà sản xuất có bộ râu dài, về cơ bản chúng ta đã xác nhận rằng ngươi có thể tham dự buổi ra mắt phim ở Bắc Mỹ."

"Được!" Matthew không giấu vẻ hưng phấn. "Gladiator" là siêu phẩm thương mại có vốn đầu tư hơn 100 triệu đô la Mỹ. Buổi ra mắt chắc chắn sẽ thu hút nhiều sự chú ý. Hắn ta lập tức vứt bỏ "Girl, Interrupted" và giải Oscar ra sau đầu, hắn ta hỏi, "Khi nào?"

"Cuối tháng 4!" Helen Herman đã chuẩn bị rõ ràng, "Trước khi trở lại Los Angel·es, ta sẽ cùng đoàn làm phim "Band of Brothers" bàn bạc, về lịch trình ngươi không cần lo lắng."

Matthew gật đầu, 'Như vậy là tốt nhất."

Helen Herman nói thêm, "Ta đã liên lạc với Erik Bork qua điện thoại. Đoàn làm phim "Band of Brothers" có thể sẽ sớm có một cuộc họp truyền thông và hắn ta sẽ cố gắng để ngươi trở thành một trong những diễn viên được phỏng vấn." Cô xem đồng hồ rồi đứng lên: “Nếu hắn ta cần thì ngươi phải hợp tác với hắn ta. Chuyện này hắn ta không có quyền quyết định cuối cùng.”

Cuối cùng, cô cảnh báo: “Nếu có thể, hãy cẩn thận khi nhận lời phỏng vấn của giới truyền thông, đừng nói những điều vô nghĩa và nhất định phải hợp tác với đoàn làm phim”.

"Đừng lo lắng.” Matthew trấn an, "Ta biết mức độ nặng nhẹ."

Helen Herman sắp rời đi. "Bây giờ ta sắp đến Warner Bros Studios ở London. Nếu có chuyện gì xảy ra, ta sẽ gửi tin nhắn cho ngươi."

Sau khi tiễn người đại diện, Matthew ăn sáng xong và không có ý định ra ngoài nữa, hắn chỉ đơn giản trở về phòng, chợp mắt một giấc nữa và dành thời gian còn lại để đọc sách báo.

Ngày hôm sau, việc quay phim tiếp tục và Matthew lại bận rộn.

Do mối quan hệ giữa đạo diễn và địa điểm quay nên đạo diễn của ê-kíp được đổi thành David Frankel, đồng thời phẩn lớn nội dung của tập 7 và tập 9 đều được quay.

Sau đó, Matthew nhìn thấy Tom Hardy tại trường quay và có một số cảnh đối địch giữa hai người.

"Không nghĩ tới chúng ta còn có thể gặp lại.” Tom Hardy tựa hổ vừa mới cắt tóc, râu ngắn cùng vẻ mặt có chút kiêu ngạo, khiến hắn có vẻ bá đạo: "Chúng ta sẽ cùng nhau biểu diễn.”

Hắn tiến lại gần: "Ta sẽ cướp hết ánh đèn sân khấu!"

Tiếp theo sẽ quay là một số cảnh trong Tập 9, nhân vật Ronald Speirs của Matthew đã được thăng chức chỉ huy thứ tư của Đại đội E, và Tom Hardy đóng vai là một người lính mới, và là cần vụ binh của hắn.

Matthew chỉ khẽ gật đầu không nói gì, người đàn ông này đã để lại cho hắn ấn tượng không tốt.

Hắn cởi mũ bảo hiểm ra và đưa cho trợ lý trong đoàn, sau đó cầm khẩu Chicago typewriter lên, bưng khay bạc đựng đạo cụ rồi bước đến cửa trường quay, chuẩn b·ị b·ắt đầu quay.

Tom Hardy nhếch môi khinh thường, đi ngang qua Matthew và bước vào cửa.

Một nữ diễn viên cũng bước vào trường quay, không giống như Matthew mặc quân phục, nữ diễn viên tóc vàng chỉ mặc bộ đồ ngủ.

Đây là một trong số ít cảnh kích tình trong toàn bộ kịch bản.

Tuy nhiên, nam diễn viên không phải là Matthew mà là Tom Hardy.

"Cô gái đó thật xinh đẹp..."

Bên ngoài phim trường, rất nhiều người xem đang nhìn nữ chính, Michael Fassbender cũng không ngoại lệ, hắn hỏi James McAvoy: “Ngươi tin tức linh thông, có biết cô ta đến từ đâu không?"

James McAvoy khoanh tay nhìn sang, “Ngươi thích cô ta à, Michael?"

Michael Fassbender gãi cằm hỏi: “Ngươi không thấy cô ta đẹp sao?"

"Đó là bởi vì ngươi ở trường quay quá lâu!" James McAvoy bĩu môi, "Phim trường toàn đàn ông. Nếu ở trường quay lâu, ngay cả Whoopi Goldberg cũng sẽ trở thành mỹ nhân!”

“Ngươi nói lung tung nhiều vậy!” Michael Fassbender vỗ mạnh vào vai hắn, “Ngươi có biết lai lịch của cô ta không?”

Từ đầu tháng 11 năm ngoái đến tháng 2 năm nay, sau một thời gian dài ở trong một đoàn phim gần như toàn là nam giới, nhiều diễn viên nam đã cảm thấy bổn chồn cả tâm hồn và thể xác.

"Hình như tên là Elizabeth Carter.” James McAvoy quả thực có chút hiểu biết, "Là một diễn viên người Anh vừa mới vào nghề.”

Michael Fassbender nhìn thân hình mảnh mai dưới bộ đồ ngủ của nữ diễn viên và nói: "Nếu biết có một nữ diễn viên như vậy, ta đã cố gắng làm cần vụ binh của Matthew rồi.”

“Tất cả các bộ phận chú ý!” Đạo diễn David Frankel vang lên, “5 phút nữa việc quay phim sẽ bắt đầu.”

Nữ diễn viên vội vàng bước vào cửa, Matthew nhận được tín hiệu từ đạo diễn ở vị trí camera đối diện liền đóng cửa lại, tuy nhiên, một bên căn phòng được xây dựng không có bức tường nên hắn vẫn có thể nhìn thấy được chuyện gì đang diễn ra bên trong.

Hai diễn viên cởi đồ một cách hào phóng, người phụ nữ chỉ cởi áo nhưng. Tom Hardy đã cỏi hết đồ.

Matthew cũng không phải tân binh, hắn biết rất rõ đây là chuyện bình thường trong giới diễn viên, trước khi đạt tới trình độ diễn viên ngôi sao, khó có thể yêu cầu đoàn làm phim đặc biệt dọn dẹp hiện trường để quay phim.

Ví dụ, có thể nói Tom Hardy và nữ diễn viên tóc vàng hiện tại đang quay cảnh cuồng nhiệt này trước sự chứng kiến của toàn thể công chúng.

Tom Hardy và nữ diễn viên tóc vàng cởi xong quần áo rồi một trên một dưới nằm lên giường.

“Tập 9, cảnh 4, màn 1…” Người ghi âm hét lên, “Bắt đầu ngay!”

Trong phòng, Tom Hardy và nữ diễn viên tóc vàng lập tức chuyển động, trong trường quay vang lên một số âm thanh khó tả, Matthew cầm một chiếc khay đứng cách cửa hai mét, chờ chỉ thị của trợ lý đạo diễn.

Trợ lý đạo diễn ra hiệu về phía bên này, nhưng ống kính máy ảnh lại không quay lại, Matthew bước tới cửa với tốc độ nhanh hơn bình thường một chút, mở cửa liền thấy Tom Hardy lăn ra khỏi giường, để lộ thân hình trắng trẻo của anh và nữ diễn viên.

Matthew mắt nhìn thẳng, hoàn toàn bước vào trạng thái của Ronald Speirs, Tom Hardy đứng trước mặt hắn và chào theo kiểu q·uân đ·ội...

Tuy nhiên, khuôn mặt của hắn ta vẫn giống như khi đối mặt với Matthew trước khi bắt đầu quay phim, mang theo một chút kiêu ngạo và khinh thường.

"Dừng lại!" Đạo diễn David Frankel hét lên yêu cầu dừng quay phim và nói với Tom Hardy: "Biểu cảm của ngươi sai rồi!"

Matthew nhún vai liếc nhìn nữ diễn viên tóc vàng, có lẽ đã ở trong một đoàn làm phim gần như toàn là nam giới trong một thời gian dài nên hắn cảm thấy nữ diễn viên này khá ưa nhìn.

Nữ diễn viên dường như đã chú ý đến Matthew, mặc bộ đồ ngủ vào và gật đầu với hắn.

Matthew cũng khẽ gật đầu, nhưng chỉ vậy thôi, hắn vô thức nhìn nữ diễn viên, đó chỉ là phản ứng theo bản năng.

"Tom Hardy!" David Frankel chỉ ra sai lầm mà Tom Hardy đã mắc phải, “Ngươi là một cẩn vụ binh, vừa rồi là thái độ của một cần vụ binh với cấp trên của mình à?"

Vừa nói xong, David Frankel ra lệnh: "Hồi vị! Quay chụp một lần nữa!" Matthew bước ra khỏi cửa và đóng cửa lại, Tom Hardy và nữ diễn viên tóc vàng lại nằm xuống giường.

Việc quay phim chẳng mây chốc lại bắt đầu, sau đó lại bị đạo diễn hô dừng tại chỗ cũ!

Có một cảnh quay cận cảnh về nhân vật Tom Hardy, đó là lúc Ronald Speirs, do Matthew thủ vai, vừa bước vào.

David Frankel chỉ vào Tom Hardy và nói: "Nét mặt và thái độ của ngươi!” Tom Hardy gật đầu, quay lại nhìn Matthew, lông mày hắn ta lập tức nhíu lại, tên khốn đã cặp kè với Michael Fassbender...

Ý nghĩ trong đầu còn chưa kịp hình thành, hắn liền nhìn thấy Matthew ở đối diện lắc đầu đi ra cửa, tựa hồ có vẻ rất khinh thường hắn.

Tom Hardy lông mày càng nhíu chặt hon, trên mặt hắn lại lộ ra vẻ kiêu ngạo rõ ràng.

Chỉ mới vào nghề được một thời gian ngắn, kỹ năng diễn xuất xuất sắc càng không có, Tom Hardy đã bị đạo diễn David Frankel hô dừng vài lần quay phim tiếp theo do mắc lỗi tương tự.

Matthew cũng khá bất đặc dĩ, Tom Hardy, người cùng tuổi với hắn, liên tục NG vì một cái vẻ mặt và dường như có chút vấn đề về tâm lý, nhưng hắn lại không nói nhiều, đây là công việc của đạo diễn, một diễn viên trẻ thì đừng nên xen mồm vào.

Cùng một vấn đề khiến quá trình quay phim bị gián đoạn nhiều lần, David Frankel có chút tức giận và mắng Tom Hardy: “Ngươi đang nghĩ gì vậy!" Hắn ta chỉ vào Matthew và hét lên: “Ngươi ta là cấp trên của ngươi! Đại đội trưởng thiết huyết có rất nhiều tin đồn! Hắn ta nhìn thấy ngươi trộm tình, ngươi nên tỏ thái độ gì khi đối mặt với hắn ta? Tại sao ta lại thấy sự kiêu ngạo trong camera?”

"Xin lỗi." Tom Hardy trong mắt hiện lên một tia tức giận khi hắn nhìn đạo diễn, nhưng hắn nhịn xuống, dù sao hắn cũng không phải kẻ ngốc, hắn vội vàng thề: "Ta cam đoan, sẽ không có lần sau."

David Frankel hét lên, "Hồi vị! Việc quay phim sẽ bắt đầu sau ba phút nữa!"

Quá trình quay phim lại bắt đầu, Matthew tiếp tục giữ nguyên vẻ mặt nghiêm nghị ngàn năm bất biến của một quân nhân thiết huyết, mở cửa bước vào. Tom Hardy bước ra khỏi giường, đứng dậy và ngay lập tức chào Matthew...

"Dừng lại!" Mọi người đều có thể nghe thấy sự tức giận trong lời nói của David Frankel, "C·hết tiệt! Ngươi đang nghĩ gì vậy! Ngươi không biết tôn trọng sao? Ngươi không biết một lính mới phải tôn trọng cấp trên của mình sao? Không nghĩ nên cảm thấy xấu hổ một chút khi bị nhìn thấy trong tình huống này sao?”

Hắn ta cũng là một đạo diễn tương đối có kinh nghiệm, mơ hồ có thể nhìn ra tâm lý của diễn viên có gì đó không ổn.

Đây là một cảnh quay rất đơn giản, vốn dĩ hắn dự kiến sẽ quay nó trong mười lăm phút, nhưng bây giờ đã gần một giờ.

David Frankel kiên nhẫn tiếp tục chỉ đạo đoàn quay, nhưng sau đó hắn đã ngừng quay sáu lần nữa vì cùng một vấn đề, hơn nữa, diễn xuất của Tom Hardy ngày càng tệ, thậm chí hắn còn không thể tự thực hiện những điều chỉnh cơ bản nhất để hoàn thành.

"Mẹ kiếp!" Cơn giận của hắn gần như đã bùng cháy hoàn toàn, “Ngươi có biết diễn kịch không?"

Diễn viên này ở trình độ nghiệp dư, Học viện Hý kịch Trung ương London đang làm gì? Đề cử một kẻ ngốc như vậy?

Tom Hardy cũng có chút tức giận, mặc dù hắn diễn rất tự nhiên nhưng đạo diễn luôn nói hắn có vấn đề gì đó...

David Frankel kìm nén cơn tức giận, gọi nhà sản xuất Erik Bork tới và nhỏ giọng nói: "Thay hắn ta đi! Loại diễn viên này không biết diễn! Hắn ta không thể tự điều chỉnh bản thân! Quá nghiệp dư! Nơi hắn ta thuộc về là ở phông nền phía sau!”

Erik Bork vội vàng lắc đầu, "Cái này... không ổn."

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top