Đế Long Tu Thần

Chương 16: Yêu Thần Thất Bại Thảm Hại mà chạy


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đế Long Tu Thần

Khương Hoài Ưu nhẹ giọng hỏi: “Em muốn nói cái gì?”

Đế Long nói: “Cô là nữ đế Nhân tộc mà? Cô không đi quản hả? Cô trơ mắt mà nhìn bọn họ đánh nhau hại chết người trần vô tội?” Cô chưa từng thấy chiến tranh. Trước khi Nhân tộc và Yêu tộc khai chiến, cô không biết chiến tranh sẽ mang đến hậu quả gì, đợi đến lúc nhìn thấy nhiều sinh linh như vật chết đi. Cô mới hiểu được chiến tranh thảm khốc đến cỡ nào, không muốn lại nhìn thấy chiến tranh tranh phát sinh.

Khương Hoài Ưu nhìn bãi chiến trường ở thành Thành Thiên Nguyên, ánh mắt sâu thẳm khó dò. Nàng lạnh nhạt nói: “Nếu Yêu tộc không đánh, chúng nó sẽ tiếp tục bị tàn sát dã man, ấu thú, tiếp tục bị bắt thuần hóa làm thú cưỡi, tiếp tục bị Nhân tộc xâm chiếm từ từ. Nếu Nhân tộc không đánh, Yêu tộc sẽ xâm lấn lãnh thổ, chiếm đoạt tài nguyên của bọn họ. Lấy chiến tranh so thực lực, thực lực bao nhiêu thì được bấy nhiêu đồ vật, bấy nhiêu không gian sinh tồn." Dứt lời tầm mắt nàng lại dừng trên người Đế Long, hỏi: “Còn em? Chẳng lẽ em chạy trốn suốt đời như vậy? Em cho rằng em sẽ luôn luôn trốn được, vĩnh viễn không bị bắt lấy hoặc bị chém chết? Em nghĩ cho người trần vô tội, nhưng ai nghĩ cho em đây? Bá tánh trong thành Thiên Nguyên chọn dựa vào thành Thiên Nguyên sinh tồn. Giờ thành Thiên Nguyên không màng bọn họ sống chết, oán ai bây giờ? Oán người tu tiên âm mưu, không thông báo cho bọn họ rút lui, không bảo vệ bọn họ? Hay là oán chính mình tìm sai chỗ dựa? Hoặc là giống em oán tôi không ra tay cứu giúp? Vì sao tôi phải cứu? Thành Thiên Nguyên không cứu bọn họ, thì có lí do gì để tôi người chưa từng liên quan ra tay giúp đỡ?"

Đế Long trừng mắt, hỏi: “Cô không phải nữ đế Nhân tộc sao?”

“Tôi tên Khương Hoài Ưu, nữ đế đã mất nước 5000 năm trước. 5000 năm sau là một cái người tu tiên. Vì 5000 năm trước tôi ra tay diệt Ma nên người ta đặt cho tôi là ‘Nữ đế Nhân tộc’ mà thôi. Nhưng tôi diệt ma là bởi vì Ma giới chiếm quốc thổ của tôi, hủy giang sơn của tôi, giết bá tánh của tôi. Tôi diệt Ma vì tôi là người, bọn chúng là Ma, bọn chúng đang đoạt lấy không gian sinh tồn của Nhân tộc. Tôi chưa từng thống trị cả Nhân tộc; cũng chưa từng thống trị, hiệu lệnh Tu Tiên Giới. Bốn chữ ‘Nữ đế Nhân tộc’ nghĩa chỉ là chiến lực của tôi đứng đầu trong Nhân tộc, một cái địa vị danh xưng mà thôi.”

Khương Hoài Ưu ánh mắt bình tĩnh mà nhìn Đế Long, nói: “Muốn sống phải có thực lực, muốn đứng vững giữa trời đất phải hiên ngang và can đảm đối mặt với chúng sinh, có gan đánh hết thảy cường giả trong thiên hạ. Về phần cuộc chiến này, bọn họ đánh tới khi phân ra thắng thua, biết chính mình có thể chiếm được bao nhiêu chỗ tốt, có thể trả giá đắt bao nhiêu sẽ tự động kết thúc."

Khương Hoài Ưu nói xong xoay người định rời đi.

“Khương Hoài Ưu!” Đế Long gọi lại nàng, hỏi: “Nếu cô lựa chọn ngồi xem Nhân tộc và Yêu tộc đánh nhau không để ý tới. Vì sao lại xuất hiện ở đây? Vì sao lại chú ý thành Thiên Nguyên?"

Khương Hoài Ưu cũng không quay đầu lại mà nói câu: “Tôi là vì em, vì bản thân mình mà đến. Nếu em vẫn luôn trốn không dám đấu, dám tranh thì hy vọng sống sót còn không có. Làm thế nào giúp tôi đánh vỡ phong ấn? Hy vọng em đừng làm uổng phí kỳ trân, dị bảo của tôi trên người em."

Nói xong người đã đi xa.

Khương Hoài Ưu từng câu từng chữ đập vào trong lòng Đế Long. Cô đứng nhìn phương hướng Khương Hoài Ưu biến mất, nhẹ giọng nói: "Tôi biết cô lo lắng, nhưng tôi có kiêu ngạo của mình. Trốn là bởi vì tôi không muốn chết oan uổng; không phải tôi không muốn trở nên mạnh mẽ. Chỉ là tôi không muốn dùng mạng người khác, dùng máu tươi sinh linh tới lót đường đi. Cô nói hoàng đế phía sau đều là xương người. Khi cô tươi cười sầu thảm nói cô làm hoàng đế, mất nước, máu chảy thành sông, cốt nhục tương tàn, tôi đều nhớ rõ. Tôi không muốn dẫm lên vết xe đổ." Cô nói xong, xoay người mà đi.

Đại chiến thành Thiên Nguyên, có rất nhiều cường giả tu tiên và Yêu tộc ngã xuống, bọn họ tu luyện nhiều năm máu thịt sớm đã tràn ngập linh khí. Máu thịt những người ngã xuống là dinh dưỡng tốt nhất cho Đế Long. Nếu cô hấp thu nó thì sẽ được bồi bổ không khác gì linh quả. Nhưng cô không muốn, không muốn đi nhặt đồ tốt này, không muốn nhiễm máu tươi, lây dính sát khí.

Thiên Nguyên Thánh có quặng linh thạch dồi dào, trong phạm vi lãnh thổ của thế lực có số lượng lớn mỏ linh thạch.

Đế Long vốn định chui xuống dưới lòng đất tìm kiếm quặng linh thạch. Nhưng cô chui ba ngày, kinh động vô số con rắn con chuột con kiến ngủ đông dưới lòng đất. Cô đi ngang đi dọc hơn nghìn km mà cả miếng linh thạch vụn cũng chưa thấy, mỏ linh thạch càng miễn bàn.

Rơi vào đường cùng, cô đành phải chui lên mặt đất hóa thành một thiếu niên chạy vào trong thành đi hỏi thăm làm sao để tìm kiếm linh thạch. Mới biết được cho dù Thiên Nguyên Thánh quặng linh thạch dư thừa, thì cũng không thể chui vào lòng đất là sẽ tìm thấy. Đầu tiên phải tìm mạch khoáng. Về phần tìm kiếm mạch khoáng lại là một môn học tương đối quan trọng, nó và Tu tiên Giới tự thành một thể. Những người học dò mạch khoáng có mối quan hệ rất phức tạp với Tu tiên Giới. Quặng linh thạch được tìm thấy dường như toàn bộ đều nằm trong tay các môn phái Tu tiên. Cho dù thợ quặng muốn tìm quặng linh thạch cũng không phải việc dễ dàng, phải xem thế đất thế núi định phong thủy tìm long mạch. Mà cho dù tìm được long mạch cũng không đồng nghĩa với việc tìm được quặng linh thạch. Long mạch chỉ hình thành ở những nơi ẩn chứa tinh hoa nào đó, may mắn mới có khả năng sinh ra quặng linh thạch, tìm ra long mạch còn sẽ xét quặng.

Quặng linh thạch xuất hiện ở long mạch thì cũng sẽ xuất hiện ở những địa phương từng xảy ra biến cố lớn. Như nơi cỏ cây xanh tươi vượng khí thì dưới lòng đất phải ẩn chứa đại mạch khoáng và linh khí dày đặc mới có thể dưỡng ra đất tốt như vậy. Hoặc một số chiến trường thời viễn cổ có vô số cường giả tu tiên nằm xuống hóa thành linh khí bồi bổ nền đất, lọai quặng linh thạch ở đây thường thường cũng là nơi cực hung, sẽ sinh ra vô số âm linh ma vật.

Đế Long nghĩ mình mà tự tìm hoặc tìm thợ quặng giúp mình là không có khả năng. Cô chỉ đơn giản không tìm quặng nữa, mà lén lút chạy đến xưởng quặng trong thành Thiên Nguyên Thánh, đi “Tìm” thứ có sẵn.

Thiên Nguyên Thánh có rất nhiều mỏ quặng linh thạch, cực kỳ dễ tìm. Thiên Nguyên Thánh địa thường xuyên cử đệ tử trong môn đi mời gọi thợ mỏ. Cô lén lút đi theo những thợ mỏ này là có thể tìm được mỏ quặng ở Thiên Nguyên Thánh.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top