Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng
Hôm sau, hắn cho người chuẩn bị hành lí cho cô đi, cô ở bệnh viện chuẩn bị rồi ra sân bay tiễn cô. Bây giờ chỉ có nó hắn và Minh Khánh biết còn anh,anh đi đâu biệt tâm từ ngày anh thấy cô và Minh Khánh trò chuyện. Cô ra sân bay mọi người đều khóc nhìn cô bước đi. Nó ôm cô nói. . . , . . . . .
- Mày đi mạnh khỏe nhé. Nhớ mày phải bình an trở về tao chờ mày Huyền Anh à. Tới nơi nhớ điện thoại về cho tao biết nhá. đi đừng quên tao vẫn ở nhà chờ mày nhé. tao yêu mày lắm đấy đừng có chuyện gì nha- vừa nói nó vừa khóc nước mắt lăn tròng giữa 2 người con gái. Hắn và Minh Khánh cũng cố kiềm chế lắm mới mạnh mẽ dù hắn là người lạnh lùng nhưng 1 lần mất người thân đã tồi tệ bây giờ mất cô nữa thì hắn chẵng còn người thân nào. Hắn nhìn cô nói: . . . . . . . , . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . - Em qua đó sống với bố mẹ nuôi nha. Anh nói ba mẹ rồi mẹ cũng đã biết tình trạng em hiện nay rồi, anh có nhờ bác sĩ giỏi nhất ở đó em sẽ qua khỏi mà- hắn khẳng địnhTừ nhỏ khi mẹ hắn chết hắn và cô được đưa qua Mĩ ở với ông bà quản gia 2 người rất yêu thương hắn và cô nên 2 người gọi là ba mẹ cho thân thiết, hắn đã mất mẹ từ nhỏ và cũng như người cha hợp pháp của hắn hắn cũng không nhận nên hắn đã nhận ba mẹ bên Mĩ là ba mẹ nuôi nhưng hắn xem như ba mẹ ruột của mình vậy......- Ừ ! Em biết rồi em sẽ cố gắng về với mọi người nhưng nếu không qua khỏi anh cũng đừng buồn nhá- cô cố cười- Em đừng nói vậy/ mày đừng nói vậy- hắn và nó đồng thanh....Cô cười quay sang nhìn Minh Khánh anh không nói gì chỉ nhìn cô với vẻ mặt buồn rầu, cô cười rồi nói:- Em đi nhé anh ở lại mạnh khỏe.....Ngay cả nhìn Minh Khánh cũng không dám nhìn cô, anh sợ nhìn rồi không làm được gì cho cô. Minh Khánh chỉ gất đầu rồi vãy tay chào cô. Cô quay lưng đi lúc này cô cảm thấy yếu đuối nước mắt chảy ước mi , cô vào phòng chờ bước đi mà cô cứ chờ, chờ ai đó kêu cô lại, chờ anh tới, nhưng mọi thứ chỉ là chờ mà không thấy, cô quá ảo tưởng rồi chăng, anh hận cô như vậy thì làm sao mà đến đưa cô, vả lại anh cũng không biết cô đi thì làm sao mà tiễn chứ nực cười. Cô lau nước mắt cười khổ. Cô vào phòng chờ, đến phòng cách li tjì nó hắn và Minh Khánh mới ra về. Vậy là cô đã đi thật rồi đi xa anh nữa vòng trái đất, xa anh vời vợi, cô không biết mình có vượt qua nỗi khi không có anh không. Dù chỉ mới quen nhưng 2 người rất yêu thương lẫn nhau. Ngồi trên máy bay mà cô cứ nghĩ về những ngày tháng vui chơi bên anh, cô lại khóc về anh lần nữa. Còn anh hiện giờ anh ở đâu ?Mấy ngày nay anh cứ lao đầu vào bar nhậu say mềm thì vào khách sạn ngủ quả tuần hoàn của anh rất đơn giản sáng bar chiều bar trưa bar và tối cũng bar. Vì ai mà anh ngư thế này vì cô tất cả là vì cô sao cô lại phản bội anh. Anh đâu nào biết cô làm vậy là vì anh vì tương lại và hạnh phúc anh dù đau 1 lần thôi còn hơn đau ít nhưng mà nhiều lần.Anh đang ngồi bar uống rượu cùng mấy em chân dài thì- Mày còn tâm trí uống rượu sao, còn với những đứa con gái lẳng lơ này nữa- Hắn quát- Tại sao tao lại không thể, còn mày nói họ lẵng lơ. Ừ thì họ lẵng lơ nhưng tốt hơn đứa em gái của mày bỏ tao theo trai-mấy ngày nay anh chưa được hỏa giận thì có người cho anh trút giận rồiClick Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.