Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đế Sủng
Thái Hậu bị bệnh hai ngày, đều phải dưỡng bệnh không thể rời khỏi giường nửa bước.Tri Y nghe lời của Tuyên Đế không bướng bỉnh canh giữ ngoài điện nữa, chỉ là mỗi ngày đều đến vườn hoa từ sáng sớm hai hoa tươi đưa cho mấy ma ma mang đến cho Thái Hậu.Sau khi đã khỏi bệnh hoàn toàn, Thái Hậu nghe chuyện Tri Y đứng ngoài điện ôm cột cả ngày không chịu đi, quả nhiên là vừa khóc vừa cười, đem tiểu bảo bối ấm áp ôm trong ngực âu yếm hồi lâu.Nay hậu cung của Tuyên Đế không người, trong cung trống rỗng, tự nhiên cũng khiến cho Thái Hậu bớt lo rất nhiều.Nhưng mà bà cũng không thể quên được chính bà đã trải qua đủ loại khổ sở khi tiên đế tại vị, ngay cả khi bà vào cung đã có hậu vị cũng tránh không được trải qua nhân tình ấm lạnh, tình người lạnh nhạt.Khó khăn đi đến được vị trí Thái Hậu này, bên cạnh còn sót lại vài người thân thích cuối cùng cũng không ai làm lòng bà gợn sóng, cuối cùng lại được hòa tan bởi hành động ngây thơ của tiểu cô nương này.Mẫu tộc của Thái Hậu là tướng môn thế gia, tính tình thuở nhỏ đã kiên nghị vì chịu ảnh hưởng của phụ huynh, vì là phận nữ tử nên có thêm phần mềm mại.Lúc trước dạy dỗ Tuyên Đế cũng vậy, bà luôn luôn dạy hắn tôn chỉ “Cho người cá không bằng dạy người cách câu cá”, chân chính muốn bảo vệ một người, chính là làm cho hắn tự mình trở lên cường đại.Nhưng hiện tại đổi đến trên người Tri Y, Thái Hậu càng phải suy nghĩ, nhưng lại cảm thấy cứ như vậy che chở tiểu cô nương cả đời cũng không có gì. Dù sao nếu bà không còn, còn có Tuyên Đế, lấy đại vị quyền thế của hai người vì Tri Y che mưa chắn gió, làm con đường nàng đi đều bằng phẳng thuận lợi, làm cho tiểu bảo bối cả đời trôi chảy vô lo thì có gì khó?Suy nghĩ thông suốt, tảng đá trong lòng Thái Hậu cũng như được đặt xuống, ánh mắt rơi trên người Tri Y cũng vô cùng ôn hòa.Thời gian ba tháng từ từ trôi qua, lại tới lúc thu hoạch vụ thu.Trước Tuyên Đế đã đi về võ doanh phía Nam kinh thành xem xét một vòng, phát giác mấy năm nay binh tướng ở nơi này đều đã tản mạn rất nhiều, khi luyện binh cũng không còn tinh thần như dĩ vãng.Mấy năm trước sau trận chiến đại thắng đánh bại Đa La quốc sĩ khí cường thịnh, dường như người người đều có thể lấy một địch mười.Nay quốc gia thái bình, tướng sĩ an nhàm, thêm chuyện Tuyên Đế hủy bỏ chuyến đi săn mùa Đông, duệ khí lại càng xuống thấp.Tuyên Đế nhíu mày hồi cung triệu tập quan viên đến hỏi chuyện, biết được ngày mùa thu việc đồng áng đã gần đến kết thúc, liền hạ ý chỉ, chuẩn bị mười ngày sau sẽ tổ chức buổi đi săn mùa thu ở mấy trăm dặm ngoại thành phía Bắc.Tin tức truyền tới bên tai Thái Hậu làm bà ngẩn ra, lập tức nói: “Hoàng Thượng để lại ai ở kinh thành?”Tiểu công công xoay người cười đến khiêm tốn, “Hoàng Thượng để lại Tín Vương gia trấn thủ kinh đô, tuyên chỉ quan văn trên tam phẩm, quan võ trên ngũ phẩm tùy giá đến khu săn bắn, để lại một số đại nhân tuổi tác đã cao hoặc những đại nhân có chuyện quan trọng để giúp đỡ Tín Vương gia.Hôm nay đặc biệt để nô tài tới hỏi Thái Hậu nương nương, ngài có muốn đi hay không?”Đội ngũ lần này sẽ rất đông đảo, bình tường đều là vạn người, chỉ riêng hành trình đi lại đã hơn mười ngày, hơn nữa lại ở lại bãi săn tầm nửa tháng, tính toán cũng phải có một tháng.Công phu kỵ xạ của Thái Hậu cũng không phải vừa, nhưng việc này là lúc còn là khuê nữ chưa lấy chồng, chuyện này Tuyên Đế cũng chưa từng biết.Lúc này Thái Hậu cũng hơi do dự, đã lâu chưa cưỡi ngựa quả thật có chút ngứa ngáy, nhưng… dù sao tuổi tác đã cao, lại là Thái Hậu, không thể lại như trước kia cưỡi ngữa rong ruổi.Cuối cùng lắc đầu, chậm rãi nói: “Ngươi đi trở về báo với Hoàng Thượng, ai gia không muốn đi lại xe cộ mệt nhọc, trễ nãi hành trình, sẽ không đi theo .”Tiểu công công gật đầu xác nhận, chậm rãi rút lui rời khỏi chủ điện Kính Hòa cung, không đề phòng cũng không phát hiện có một tiểu cô nương chạy từ bên ngoài vào, tiểu cô nương chạy nhanh cũng không cẩn thận nhìn đường, “Phanh” một cái va phải đùi của tiểu công công, theo quán tính cả người ngã ngồi ở cửa, vẻ mặt mơ màng.Lúc này tiểu công công mới phát hiện đụng phải người nhìn lên, trong lòng nhảy mạnh một cái lập tức quỳ xuống đất dập đầu, “Nô tài mắt mũi vụng về, không nhìn thấy chủ tử tiến vào, chủ tử thứ tội, chủ tử thứ tội —— “Đầu tiên Tri Y ngây người một lát, sờ sờ đầu nhỏ, Từ ma ma ở phía sau chạy nhanh đem người nâng dậy, “Cô nương đụng đau không?”Tri Y lắc đầu, lại nhìn tiểu công công trước mặt, bởi vì rất kích động dùng sức dạp đầu nên trên trán đã xuất hiện tơ máu, thoạt nhìn rất là đáng thương.Ở chung lâu với đám cung nữ nội thị trong Kính Hòa cung, đối với một nửa chủ tử -Tri Y đều là tôn trọng lại yêu quý, hầu hết thời gian đều là tủm tỉm cười nhìn nàng kêu một tiếng “cô nương” sau đó lại lấy từ tay áo ra mấy khối đường cho nàng.Cho nên tiểu cô nương đều chỉ nhìn thấy những khuôn mặt ôn hòa tươi cười mà tiểu công công trước mặt lại là bộ dáng sợ hãi.Nàng nghi hoặc nhìn về phía Từ ma ma, lại nhìn về hướng tiểu công công, nháy mắt mấy cái, vẫn là tiến lên cầm theo khăn lấy tay nhỏ đặt lên trán tiểu công công chỉ miệng vết thương, âm thanh mềm mại nói, “Đau”.“Nô tài không đau, nô tài không đau.” Tiểu công công không dám nhìn nàng, nhất mực dập đầu xin lỗi.“Lâm toàn nhi ——”Nguyên ma ma từ trong phòng đi ra, trước tiên cười nhìn Tri Y, ôn thanh nói, “Đi về bẩm báo với Hoàng thượng đi, Thái Hậu nương nương nói, không thể trách ngươi, không cần sợ thành như vậy.”Cùng là cung nhân hầu hạ chủ tử, đương nhiên Nguyên ma ma hiểu tâm tư của tiểu công công, tự mình nâng người dậy lại đem khăn đưa cho hắn, “Cô nương tuy nhỏ nhưng không phải người bốc đồng, cho ngươi ngươi cầm đi.Không đợi lát nữa bị chảy máu, ngược lại dọa cô nương của chúng ta.”Tiểu công công đứng dậy, theo bản năng nhìn thoáng qua, vừa lúc chống lại nụ cười mỉm ngọt ngào của tiểu cô nương hai mắt chớp chớp, hai ma ma đã mang người đi vào trong điện.Thẳng đến lúc về Cần Chính Điện hắn vẫn nắm khăn tay ngẩn người tựa hồ có chút hoang mang.Lâm Toàn Nhi là tiểu thái giám mới tiến cung không bao lâu, may mắn được phân công đến làm thái giám vẩy nước quét nhà ở Cần Chính Điện, sau lại được An Đức Phúc coi trọng, từ đó đi theo làm người hầu bên cạnh Anh Đức Phúc.Trước khi tiến cung hắn cũng được nhiều người khuyên bảo, nói ở trong cung mọi việc đều phải thật cẩn thận, từng bước đều ẩn nguy cơ, chỉ cần làm chủ tử mất hứng thì bọn họ đã khó có thể giữ lại mạng nhỏ này.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.