Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cuồng Huyết Thiên Ma
Càn Nguyên đế quốc có diện tích vô cùng khủng bố, chỉ một đế quốc này thôi nhưng diện tích lãnh thổ đã vượt qua toàn bộ lục địa ở Địa Cầu kiếp trước của Tử Phong, dân số thì lại không cần phải nói, con số hàng chục tỷ chỉ là ước tính, có thể còn nhiều hơn nữa. Diện tích khủng bố đến như thế, lẽ dĩ nhiên là số lượng các thành thị cũng nhiều vô cùng, chỉ riêng các siêu cấp đại thành hay thành trì cỡ lớn cũng lên đến con số thiên văn hàng ngàn, lại càng không nói đến những thành trì cỡ nhỏ vốn nhiều như nấm dại sau cơn mưa, đi đến đâu cũng thấy. To lớn như thế, lẽ dĩ nhiên là bộ máy hành chính trung ương của Càn Nguyên đế quốc không thể nào mà kiểm soát toàn bộ đế quốc của mình được, thành ra mỗi tòa thành đều có quyền tự trị riêng giới hạn trong phần lãnh địa của mình, nói thành chủ chính là một ông vua không ngai thì cũng không sai cho lắm. Quyền tự trị có trong tay nhưng trên thực tế những thổ hoàng đế này cũng không dám làm ra những điều thương thiên hại lí, bán đứng đế quốc hay đại loại như vậy, bởi vì mỗi người đều biết rằng đứng đằng sau hoàng thất Càn Nguyên đế quốc là một siêu cấp tông môn có tên Lăng Hư Cung, là một tông môn có thể dễ dàng nghiền nát cả Càn Nguyên đế quốc rồi dựng lại một cái đế quốc y hệt từ tro tàn đổ nát. Hoàng thất Càn Nguyên đế quốc không thể kiểm soát toàn bộ lãnh thổ, nhưng bản thân Lăng Hư Cung lại có vô số mật thám rải rác trên toàn bộ đế quốc, chỉ cần có bất kì điều gì khác thường thì Lăng Hư Cung sẽ nhận được tin tình báo sớm nhất. Đương nhiên Lăng Hư Cung tách biệt với thế tục, những chuyện lông gà vỏ tỏi như là trộm cắp, giết người phóng hỏa hay tương tự như vậy đám mật thám không hề quan tâm, chỉ những việc có liên quan trực tiếp đến lợi ích của Lăng Hư Cung mới khiến đám mật thám đó chú ý. Bắc Minh thành, một tòa thành không lớn không nhỏ nằm ở giữa Càn Nguyên đế quốc, cả về kinh tế lẫn vũ lực cũng chỉ xếp hàng trung bình trong các tòa thành, cường giả mạnh nhất ở đây nghe nói là phụ thân của thành chủ, tu vi Vương cấp bát phẩm. Đừng nghĩ rằng tu vi như vậy là thấp, phải biết rằng tám phần võ giả của thiên hạ còn không đạt đến được Vương cấp chứ đừng nói là đạt tới Vương cấp hậu kì, ở một tòa thành thế tục như thế này thì tu vi như vậy cũng đã thừa đủ để trấn áp vô số các thế lực lớn nhỏ trong thành. Phủ thành chủ hôm nay có vẻ nhộn nhịp hơn ngày thường, đám hạ nhân trong phủ liên tục chạy qua chạy lại, nhà bếp thì nghi ngút khói lửa, mùi sơn hào hải vị thơm nức phiêu đãng trong không gian, theo lời đám hạ nhân đang bàn tán to nhỏ thì ngày hôm nay thành chủ đại nhân tiếp đón khách quý. Thư phòng của thành chủ, cả thành chủ Bắc Minh thành lẫn phụ thân của mình đều đang quỳ gối trên mặt đất, trước mặt là hai người đang ngồi chễm chệ trên ghế. "Nhiệm vụ mà ta giao cho hai ngươi đã hoàn thành đến đâu rồi??" mở miệng nói chuyện là một trong hai người ngồi trên ghế, người này mặc một chiếc áo bào màu đen phủ kín toàn thân, khuôn mặt được bịt kín mít bằng băng vải chỉ để hở đôi mắt, theo giọng nói mà phán đoán thì người này chỉ khoảng chừng trên dưới 30 tuổi, đương nhiên đây chỉ là phán đoán, võ giả luôn có ngoại hình cùng giọng nói không phù hợp với tuổi thật của mình. "Thưa đại nhân, theo lệnh của ngài thuộc hạ đã cấp tốc thu thập được hơn 1000 xử nữ, một số đã được dạy dỗ cẩn thận, tu vi cũng đã đạt tới Linh Cảnh hậu kì, rất nhanh có thể đột phá Sĩ cấp, còn lại tuy không có tu vi nhưng qua kết quả giám nghiệm thì đều sở hữu linh căn, có thể trở thành võ giả bất kì lúc nào." Thành chủ Bắc Minh thành cung kính nói. "Làm tốt lắm, có kinh động đến mật thám của Lăng Hư Cung không??" người còn lại ngồi trên ghế nói, tên này mang hình dáng của một trung niên nhân cỡ 40 tuổi, toàn thân mặc y phục màu lam nhạt gọn nhẹ, khuôn mặt gầy gò giống như người bị bệnh nan y lâu ngày, đôi môi tím tái, cái mũi khoằm như mũi diều hâu, đôi mắt híp tịt lại không khác gì một con độc xà khiến người khác rợn tóc gáy. "Thuộc hạ nghĩ là không, trong suốt quá trình thu thập xử nữ thì mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, hơn nữa thuộc hạ cũng đã cố tình tự thân kiểm tra gắt gao mỗi lần vận chuyển hàng, cũng không thấy có chuyện gì kì lạ phát sinh." phụ thân của thành chủ Bắc Minh thành trầm ngâm một chút rồi nói. "Tần Thiên ngươi lo lắng quá rồi, đây chỉ là một tòa thành bé như con kiến giống như bao tòa thành khác mà thôi, mật thám của Lăng Hư Cung có đông đi chăng nữa thì cũng không thể nào quản hết mọi chuyện trong thiên hạ được." người mặc áo bào đen nói. "Được rồi, là ta cả nghĩ quá, cơ mà lần này thật sự có chút lạ lùng đó, không hiểu thế nào mà phía trên lại ra lệnh cho chúng ta ra ngoài thu thập đỉnh lô số lượng lớn như thế này, chẳng lẽ có vị đại nhân nào đang chuẩn bị đột phá chăng, ngươi nghĩ sao hả Thượng Quan Bất Hối??" Tần Thiên vuốt cằm nói. "Việc này thì ta cũng như ngươi mà thôi, chẳng có một chút thông tin gì từ bên trong trung khu cả, nhưng mà nghe nói mấy tên khốn kia đi ra ngoài thu thập đỉnh lô nhưng vẫn có thể bí mật nuốt một vài đỉnh lô hảo hạng cho riêng mình đấy, ta nghĩ chúng ta cũng nên làm thế." Tần Thiên nghe vậy không ngờ lại nghiến răng nghiến lợi: "Mẹ nó, nhắc tới đỉnh lô hảo hạng mà ta lại thấy tiếc, không ngờ miếng ăn đưa đến tận miệng rồi mà còn bị cuỗm mất." "Cũng chỉ là một cái đỉnh lô mà thôi, cùng lắm thì kiếm lại, ngươi sốt ruột cái gì, cả ta lẫn ngươi đều kẹt ở Thánh Giả sơ giai đỉnh phong vài chục năm rồi, có mất thêm vài năm nữa thì có là gì đâu, lát nữa chúng ta sẽ đi xem hàng, nếu có đỉnh lô phù hợp thì ta sẽ nhường ngươi chọn trước, dù sao ta cũng không nóng lòng." Thượng Quan Bất Hối cười cười, sau đó nói tiếp. "Cơ mà đợt trước cái đám đó không hiểu làm thế nào mà mò tới tận Âm Ma Tông chúng ta, lại còn đòi đích thân gặp mặt ngươi nữa, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế, bọn chúng là ai??"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.