Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cực Phẩm Nữ Tiên
Tiêu Như Tinh vừa lên tường thành, đã nghe được một giọng nói thê lương gọi mình. Quay đầu nhìn lại, đúng là đầu lĩnh Ngô gia cùng mình dẫn đội xuất chinh, Ngô Việt. Thấy bộ dạng chật vật của Ngô Việt, lại nghe được tiếng la của Ngô Việt, Tiêu Như Tinh lập tức hiểu rõ, Ngô Việt nhất định cũng gặp phải yêu thú công kích giống mình. Hơn nữa vừa nghe Ngô Việt nói như vậy, Tiêu Như Tinh liền càng thêm khẳng định cách nghĩ dưới nội tâm của mình.Trong lòng hắn luôn hoài nghi yêu thú là từ phương hướng Thông U cốc xông tới, hiện tại nghe Ngô Việt chính miệng chứng thực, một trận bi phẫn liền dâng lên trong lòng, lập tức vọt qua chỗ gia chủ Tiêu Như Quy của mình, quỳ cái bịch xuống đất, lớn tiếng khóc hô: “Đại ca, Hứa gia bọn họ thất thủ Thông U cốc, hại Tiêu gia chúng ta quá thảm!”Lý Vạn Bảo thấy Ngô Việt và Tiêu Như Tinh chật vật cùng phẫn nộ, lại nghe hai người khàn giọng kêu to, nhớ tới bản thân lần này lâm trận bỏ trốn tạo thành tổn thất cho các gia tộc ở Trung Đô thành, chẳng biết đại ca hắn có giết hắn để ba gia tộc kia hả giận hay không, vừa nghĩ như thế trước mắt chợt tối sầm, ngất đi.Mà lúc này ánh mắt Ngô Mông và Tiêu Như Quy đồng thời nhìn về phía Lý Vạn Bằng, trong ánh mắt tuy rằng không dám có phẫn nộ, nhưng cũng có trách cứ. Lý Vạn Bằng thấy ánh mắt Ngô Mông và Tiêu Như Quy, vội vàng liếc mắt một cái, lại dùng ngón tay lén lút chỉ vào bóng lưng của Hứa Hạo Nhiên.Ngô Mông và Tiêu Như Quy lập tức phản ứng lại, vừa nghĩ đến mấy ngàn năm truyền thừa của Hứa gia, chết vài đệ tử thế này thì có là gì? Nhưng mà ngẫm lại, bọn họ vốn muốn lợi dụng lần thú triều này cắt giảm thực lực Hứa gia, thật không ngờ lại đẩy luôn thực lực người mình ra ngoài. Lúc này, người trên tường thành, cho dù là ai cũng không ngờ đến đệ tử Hứa gia ở Thông U cốc vậy mà không có chút tổn thương.Hứa Hạo Nhiên đứng ở phía trên tường thành, lúc này hắn đã không còn tinh thần và sức lực đi quản việc của ba nhà Lý Vạn Bằng, Ngô Mông và Tiêu Như Quy, mà chỉ sốt ruột dõi theo phương hướng phía ngoài thành. Nhưng mà, đợi mãi đến khi Lý Vạn Bảo hôn mê tỉnh lại, Tiêu Như Tinh và Ngô Mông hiểu rõ nguyên do yêu thú công kích, lại vẫn không trông thấy bóng dáng đệ tử Hứa gia trấn thủ Thông U cốc đâu.Hứa Hạo Nhiên cuối cùng nhìn thoáng qua phương xa, trong lòng đã xác định đệ tử gia tộc mình nhất định đã tử vong hầu như không còn, chậm rãi khép lại ánh mắt bi thương. Ở phía sau hắn, Lý Vạn Bằng, Tiêu Như Quy và Ngô Mông trao đổi một ánh mắt, trong lòng mỗi người đồng thời nhận định rằng, đệ tử Hứa gia trấn thủ Thông U cốc đã tiêu rồi, ở đáy mắt ba người lóe lên một tia vui mừng.“Khụ khụ!” Lý Vạn Bằng ho khan một tiếng, muốn thu hút sự chú ý của Hứa Hạo Nhiên. Nhưng hiện tại Hứa Hạo Nhiên thứ nhất là trong lòng bi thương, thứ hai là phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia đã lộ ra lòng lang dạ sói, bản thân cũng chẳng cần phải giả vờ giả vịt với bọn họ. Ở trong lòng Hứa Hạo Nhiên, hắn cũng biết là vì có lần thú triều đột nhiên xảy ra này, mới trì hoãn việc ba nhà Lý Vạn Bằng, Tiêu Như Quy và Ngô Mông ra tay.Hiện tại thú triều chưa dứt, hơn nữa ba nhà bọn họ đều ở trong thú triều có chỗ tổn thất, tổn thất không khác gia tộc mình là mấy, nên không kéo ra sự chênh lệch thực lực. Hơn nữa trước khi thú triều còn chưa kết thúc, ba nhà này tuyệt đối chưa dám ra tay với mình, bọn họ còn cần lực lượng Hứa gia phòng thủ Trung Đô thành, đánh lui thú triều.Nói theo cách khác, cho dù hiện tại Hứa gia không làm gì vì Trung Đô thành, Lý Vạn Bằng, Tiêu Như Quy và Ngô Mông cũng không dám làm gì Hứa gia? Thêm vào đó, bọn họ thừa dịp lúc mình hôn mê làm mấy chuyện này, cũng rất đuối lý. Vả lại, dựa vào thực lực của Hứa gia, sau một trận đại chiến, chỉ sợ đến cuối cùng Hứa gia cũng diệt vong. Phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia cũng sẽ tổn thất quá nặng, không cách nào phòng thủ Trung Đô thành. Cuối cùng bị yêu thú công phá thành trì, cắn nuốt tất cả không chừa người nào.Nghĩ rõ ràng mọi chuyện, Hứa Hạo Nhiên đương nhiên sẽ không tiếp tục chịu thiệt, hơn nữa còn đòi lại những tổn thất mà mình phải chịu trở về. Hơn nữa trong lòng hắn biết rõ, lần thú triều này kỳ thực là cho Hứa gia một thời gian hòa hoãn. Gia tộc mình phải chăng có thể thoát khỏi hiểm cảnh, vậy phải xem có tận dụng hết đợt thú triều này hay không. Vì thế, xoay người, căn bản không thèm ngó ngàng đến Lý Vạn Bằng, Tiêu Như Quy và Ngô Mông, lạnh lùng hừ một tiếng, vung tay áo nói: “Thành chủ đã từng nói, yêu thú xông tới từ nơi nhà nào đóng, thì phải nghiêm trị nhà đó! Như vậy trước khi cho Hứa gia chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, Hứa gia sẽ không xuất binh thủ thành!”Nói xong, cao giọng hô với đệ tử Hứa gia phía trên tường thành: “Người Hứa gia đi theo ta!” Kêu xong, sải bước mà đi.Lý Vạn Bằng phía sau lập tức tức giận đến đỏ bừng mặt, lớn tiếng hô với theo bóng lưng của Hứa Hạo Nhiên: “Hứa gia chủ, ngươi làm thế, sẽ không sợ Trung Đô thành bị yêu thú công phá, mọi người ngọc nát đá tan hay sao?”“Vậy thì mọi người cùng chết là được rồi!” Thân ảnh Hứa Hạo Nhiên khuất dần, giọng nói từ xa truyền đến. Tất cả đệ tử Hứa gia, bao gồm Hứa Hạo Lượng cũng đều bước theo Hứa Hạo Nhiên bắt đầu rời khỏi.Lý Vạn Bằng thoáng chốc nắm chặt hai đấm, lớn tiếng quát: “Hứa Hạo Nhiên, ngươi không sợ trước lúc yêu thú đột kích, ba nhà chúng ta sẽ diệt Hứa gia các ngươi?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.