Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cô Vợ Nằm Vùng Của Nhị Thiếu
Phương Lượng cũng nhìn vào gương, quả nhiên thấy một đám vệ sĩ áo đen đang tìm kiếm về phía này, anh ta liền khởi động xe, phóng đi như bay.Kết quả vì giẫm chân ga quá mạnh nên làm cho đám vệ sĩ kia lập tức chú ý về phía bọn họ.“Đứng lại!”Phương Lượng nhìn qua gương chiếu hậu, thầm kêu không ổn, anh ta nắm vô lăng, chân giẫm mạnh ga, thấp giọng chửi đổng một tiếng.“Mắng chửi người không phải là giáo quan tốt đâu ạ!” Lúc này, Nhiếp Nhiên lại từ tốn nói một câu như thế.Phương Lượng trừng mắt với cô, hỏi: “Còn nữa, làm sao em biết tôi ở đây hả? Không phải em gắn máy nghe trộm trên người tôi đấy chứ?”“Em cũng muốn thế lắm, nhưng em chỉ có hai cái thôi, đều lãng phí hết trên người một tên rồi, chuyện này làm em thấy rất đau lòng.” Nhiếp Nhiên cố ý ôm ngực, như thể Tây Tử đỡ tim nói.“Đừng nói linh tinh nữa, rốt cuộc mọi chuyện là sao?” Phương Lượng tức giận nói.Nhiếp Nhiên nhìn xe càng ngày càng cách xa bọn vệ sĩ thì lại bỏ mũ ra, ngồi ngay ngắn lại, “Chẳng phải thầy ở trong đó đã chứng kiến rất rõ rồi sao?”“Tôi trốn ở góc xa như thế, làm sao mà nhìn thấy được chứ! Có điều, tôi thấy em cũng to gan thật đấy, lại dám quang minh chính đại mặt đối mặt với mục tiêu nhiệm vụ.”“Em hóa trang mà, cũng không thể gọi là quang minh chính đại được.Nhưng mà nếu em đã hóa trang rồi, sao thầy nhận ra em được thế?”Điểm này làm Nhiếp Nhiên thấy rất lạ.Mặc dù cô hóa trang không thể hoàn toàn thay đổi thành người khác, nhưng trên cơ bản vẫn sẽ khác với người thật, hơn nữa đèn trong đó rất tối, căn bản càng khó phân biệt hơn.Phương Lượng lại chuyển vô lăng rẽ vào một con phố, cuối cùng cũng cắt đuôi được đám người kia, anh ta nhìn đường phía trước không chớp mắt, “Cả chỗ đó chỉ có mình em là nổi bật nhất, mà trong doanh trại quân đội cũng chỉ có em là bất thường nhất, cho nên nếu hợp hai người lại, thì chính là em thôi.”Thực ra, lúc đó anh ta cũng đã chờ đợi ở trong rất lâu rồi nhưng mãi không thấy bóng dáng Nhiếp Nhiên đâu, cho đến khi bị tiếng ồn ào trên chiếu bạc cách đó không xa thu hút, thế nên anh ta mới phát hiện ra cô.“Giáo quan à, sau khi xuất ngũ thầy nên đi làm thám tử đi, rất hợp với thầy đấy ạ!” Nhiếp Nhiên nói thật lòng.“Ít nói linh tinh thôi, làm sao em có thể gắn hai cái máy kia lên người hắn ta được?” Lại rẽ một lần nữa, dường như Phương Lượng muốn trút bỏ cơn tức vì bị trộm đồ kia, quay xe đột ngột một góc chín mươi độ, suýt chút nữa khiến Nhiếp Nhiên văng cả ra ngoài.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.